Đã bao lâu trôi qua rồi nhỉ?
Từ lúc 12h đêm tôi tắt điện thoại, cho tới giờ, đã bao lâu rồi, sao tôi vẫn chưa sao ngủ được? Khẽ trở mình ngồi dậy, tôi ngơ ngác nhìn khắp phòng. Không một ánh đèn điện, chỉ có cửa sổ kia là có chút ánh sáng. Thứ ánh sáng mờ mịt xanh thẳm. Trời sắp sáng rồi sao? Cũng không biết nữa, nhưng ngoài kia, yên ắng lạ thường, không có tiếng xe ô tô lướt băng qua trong chuyến đi sớm hoặc khuya muộn, cũng chẳng có tiếng người. Chỉ có tiếng ve vẫn kêu, tiếng côn trùng rả rích, và tiếng mưa phùn khẽ rơi trên tán cây sau nhà.
Tôi ngồi dậy, hai tay ôm lấy đầu gối, cố gắng thu mình lại trên chiếc giường nhỏ bé.
Vì sao vậy? Sao hôm nay tôi mất ngủ?
Có lẽ là... do câu hỏi ấy chăng?
Ngược trở về buổi chiều hôm qua. Những người bạn của tôi luôn miệng kể về những câu chuyện tình yêu của họ. Còn tôi, chỉ là một tay bói Tarot nghiệp dư, luôn là người lắng nghe toàn bộ, rồi cho họ lời khuyên. Nhìn biểu cảm đặc sắc trên gương mặt họ, tôi chỉ dám cười nhẹ. Cuộc đời khi có tình yêu, sẽ phong phú như vậy sao?
-Này, người như cậu thích thật đấy, không yêu sẽ không thất tình.
Một người bạn đã cảm thán như vậy với gương mặt tràn đầy ao ước. Tôi đã nhìn cô ấy thật chăm chú, rồi bất ngờ thốt lên câu:
-Sao cậu biết tớ không thất tình?
Tất cả họ đều nhìn tôi đầy ngạc nhiên. Nhưng tôi không nói thêm điều gì nữa. Thẳng đến lúc này, ngồi bó mình tựa sát đầu giường, tôi bỗng thật nhớ về một điều rất xa xôi, về nỗi đau thất tình, của một đứa " chưa bao giờ yêu".
Ngày ấy, ngày mà tôi còn nhớ được mình có cảm giác yêu đương. Là khi tôi nhận nuôi em ấy. Một bé mèo ta gầy gò, chưa bằng cẳng tay trẻ con. Buổi chiều mùa hạ, tôi nhặt em ở trước nhà, cho em ăn, lau người cho em. Nhìn gương mặt gầy gò thiếu chất của em, lòng tôi lại chạnh đi thương xót. Từng có một người nói với tôi rằng: "Tình yêu cũng như nuôi một con thú cưng vậy, dù biết sẽ có một ngày nó đi mất, nhưng ta vẫn sẽ không kìm lòng được mà tiếp tục nuôi một con khác." Vì sao ư? Bởi quá quen có một người bên cạnh để ta yêu thương, quá quen với cảm giác yêu, được yêu và hi vọng, do quá quen rồi.
Nhìn em lớn dần, mập mạp lên trông thấy, tôi mới nhận ra trái tim tôi vậy mà cũng biết rung động, cũng biết ấm áp, ngọt ngào. Tôi rung động trước đôi mắt tròn xoe ngây ngô của em, trước tiếng rừ rừ mỗi khi em nằm cạnh tôi, trước sự năng động hoạt bát của em, trước tất cả những hành động của em thể hiện tình yêu với tôi. Là lúc tôi học, em sẽ đuổi hết những con bọ làm tôi phân tâm, luôn yên lặng nằm trên giường đợi tôi học xong mà không hề phá đám hay nghịch ngợm, luôn một mình ở nhà lặng lẽ chờ tôi về. Bốn mùa có em, như mảnh ghép hoàn hảo nhất dành cho tôi. Mùa đông ấm áp hơn khi có em nằm trên bụng tôi, mùa hè luôn vui vẻ khi có em chơi đùa. Xuân cũng đầy ngọt ngào khi đón giao thừa với em. Thu càng sinh động hơn khi mọi hoạt động của tôi đều có em bên cạnh. Đến cả khi chuyển nhà, em vẫn rúc đầu vào tay tôi, run rẩy kéo áo tôi như muốn nói với tôi rằng đừng bỏ lại em...
BẠN ĐANG ĐỌC
•Tuyển Tập Truyện Của Các Thành Viên Trong Cloudy Team•
Historia CortaTruyện gì cũng có hết :")nhưng hay và hài lắm đó :")mọi người cùng làm nên, mỗi người góp một xíu :")vậy đã thành truyện :3 Cảm ơn đã đọc dòng làm nhảm này của boss :") Credit bìa by #Boss Viết truyện by #Thành_viên_of_Cloudy_Team "Made with love...