Chương 3.

4.4K 370 58
                                    

Cứ thế đã thấm thoát 2 tháng trôi qua, ngoài những nhiệm vụ truy tìm Sherry của tổ chức, cô còn nghiêm cứu chế tạo súng tỉa, và súng ngắn không chỉ có lực xác thương cao mà tốc độ còn nhanh hơn tất cả loại thường gặp... nhưng tất cả chỉ là loại nhỏ nhắn như những thứ đồ chơi trẻ con?

Tại sao cô lại làm nó? Chắc chỉ những ai đủ thông minh liền có thể đoán trước được cô sẽ làm gì nhưng có lẽ vẫn chưa thể hiểu được cô sẽ nghĩ gì đâu nhỉ? Hơn thế cô cần nhiều thời gian hơn để hoàn thành thứ đó...

Hiện tại cô đang vận một bộ y phục khác hẳn thường ngày, áo blouse trắng, cầm chiếc lọ hóa học màu đỏ lắc lắc rồi đeo kính châm chú quan sát, đổ thêm một chút nước có màu xanh rì, nước liền sủi bọt sau đó hóa thành màu trắng, nhìn được một lúc, cô đưa quyển sổ ghi ghi chép chép một vài thứ.

Nhỏ một vài giọt APTX 4869 pha loãng với vài giọt máu của cô lên miếng kính nhỏ đặt vào kính hiển vi. Trong kính hiển vi có một chất màu tím từ từ... từ từ nuốt những hạt hồng cầu.

Cô cứ nghĩ nó sẽ chuyển hóa hoàn toàn thành màu tím và nuốt trọn hồng cầu cho đến khi hồng cầu ngưng hoạt động cũng như khi chảy vào người nó sẽ giết chết từng tế bào, nó sẽ trở về màu đỏ vốn có của máu, biến mất đi những chất gì đã tồn tại.... nhưng có lẽ cô lầm, nó không chỉ là nuốt trọn những hạt hồng cầu li ti mà còn trẻ hóa nó?

Hoạt động của hồng cầu ngày một nhanh hơn, do đó gây ra hiện tượng nóng? Kéo theo đó nhưng tế bào của cơ thể cũng bị trẻ hóa nên gây ra cảm giác đau đớn đến tột cùng? Có thể nói do não bộ của động vật không thích nghi được với quá trình trẻ hóa quá nhanh này nên gây ra hiện tượng chết dần, cũng vì thế khi khám nghiệm chất độc hoàn toàn không được phát hiện ra.

-Sao lại mình không nghiêm cứu kĩ hơn chứ? Mọi việc quá rõ ràng. Hắn ta không hề chết!_Kyubi cười lạnh, ánh mắt có chút ý cười, cô sẽ có nhiều trò vui hơn đây.

Đưa mắt tiếp tục vào bàn thí nghiệm, cô nhỏ thêm một vài giọt màu trắng lúc nãy vào chất đó, rồi tiếp tục đưa vào kính hiển vi quan sát. Những hạt hồng cầu đã được ổn định lại tốc độ, thêm vào đó nó cũng dần trở lại hình dạng cũ, màu sắc cũng dần bình thường... chắc chắn đây là thuốc giải, nhưng... cô không dám chắc khi đưa vào cơ thể người, liệu nó có hoàn hảo như cô mong đợi hay... sẽ một đao giết chết người đó. Đưa thuốc giải bỏ vào lọ đậy kín và công thức rồi cất vào ba bô. Ít nhất đã trãi qua 2 tháng công sức của cô, cô nhất định sẽ hoàn thiện thuốc giải này. Chỉ có một cách duy nhất!

-Mmm...._Đưa viên thuốc APTX 4869 vào miệng và uống nước. Không lâu sau, tim cô như muốn nổ tung, nhiệt độ cơ thể ngày một tăng dần đến đỉnh điểm, toàn thân dường như bị kim châm chít đau đớn khủng khiếp, xương khớp dường như nhỏ dần... nhưng cơn đau đó không đủ khiến cô ngất đi, cô muốn quan sát tất cả những quá trình mà cơ thể mình teo nhỏ... Cơn đau quằn quại khiến cô bấu chặt vào sàn nhà khiến móng tay chảy máu, mắt cô gần như cũng quá sức chịu đựng máu cứ thế mà rỉ ra như giọt nước mắt....

Cuối cùng cơn đau cũng biến mất, cô đưa người đứng dậy, liếc mắt nhìn mọi thứ xung quanh, chúng quá đổi là to lớn, ghế, bàn, cửa... tất cả. Nhìn lại người mình, người nhỏ nhắn trong bộ quần áo khá to tướng rộng lùng bùng.

[ĐN Conan] Có Phải Lạc Lối?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ