U23 VIỆT NAM

116 18 7
                                    

Đã từng một thời nhắc đến bóng đá Việt Nam, người ta chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm bởi vì quá nhiều những vấn đề còn tồn đọng. Đã từng một thời, đội tuyển nước nhà dù đá ở đâu? Sân nhà hay đấu trường nào cũng mang trong mình tâm thế "Giao lưu, học hỏi, cọ sát là chính!" Đã từng một thời hàng triệu trái tim cùng chung nhịp đập, tin yêu, cùng trông chờ vào những chiến thắng rồi thứ nhận về chỉ là thất vọng. Đã từng một thời, chúng ta không dám mơ nhiều bởi vì ta biết rõ, nó là xa tầm với...

Thế rồi phép màu xuất hiện!

Chỉ chưa đầy sau 4 tháng thất bại đầy tức tưởi ở Seagames29, vẫn lứa cầu thủ vừa bị gọi là "tội đồ", dưới bàn tay nhào nặn của "ông chú người Hàn" Park Hang Seo. Tất cả đã cùng viết lên những trang cổ tích mà cho đến tận sau này, chắc chắn không ai có thể quên được! Từ một đội tuyển chỉ được coi là "đá lót đường" ở vòng chung kết U23 Châu Á, U23 Việt Nam đã vượt qua hàng loạt đối thủ mạnh như Iraq, Qatar,...tiến băng băng vào trận chung kết trong mơ gặp U23 Uzberkistan và chỉ để thua ở những giây cuối cùng...

Hành trình tháng Giêng ấy được coi là hành trình cổ tích bởi những cậu bé chân trần ngày nào đã có thể ngẩng cao đầu khi đối  mặt với những đối thủ hơn tầm mình. Đội tuyển luôn ở thế dưới ngày nào nay đã đủ tự tin để hy vọng về chức vô địch. Dù cho cuối cùng, những chiến binh áo đỏ đã dừng bước trước ngưỡng cửa thiên đường thì màn chiến đấu quả cảm ở sân Thường Châu tuyết rơi trắng xóa ấy, tinh thần taanjn hiến, cố gắng đến phút giây cuối cùng ấy đã thực sự chạm vào trái tim người hâm mộ! Niềm tin đánh mất bao lâu nay đã được tìm lại!

Và rồi những ngày gần đây, Olympic Việt Nam với nòng cốt là đội tuyển U23 Việt Nam hồi đầu năm cùng những gương mặt đầy triển vọng khác lại một lần nữa dùng đôi chân rẽ bóng của mình viết tiếp câu chuyện cổ tích còn đang dang dở...

Ở một đấu trường lớn hơn là ASIAD-nơi mà trước đây, thành tích tốt nhất của chúng ta chỉ một lần vượt qua vòng bảng. Lần này, thầy trò HLV Park Hang Seo đã làm được hơn thế rất nhiều! Không chỉ hoàn thành xuất sắc chỉ tiêu vượt qua vòng bảng với 3 trận toàn thắng, có được trong tay chín điểm, ghi sáu bàn thắng và không để thủng lưới lần nào. Olympic Việt Nam ngang nhiên qua vòng knock-out, tiến đến tứ kết, sau đó là bán kết và chỉ dừng lại ở vị trí thứ tư sau khi thất bại ở loạt sút luân lưu trong trận tranh HCĐ gặp Olympic UAE.

Đây là lần đầu tiên tuyển Việt Nam ta đi xa đến như vậy trong một giải đấu tầm cỡ lớn. Ta vào trận với sự tự tin, không hề sợ hãi, dù bị dẫn trước vẫn bình tĩnh triển khai thế trận để tìm lại thế cân bằng. Chúng ta chơi ngang cơ, thậm chí có những thời điểm lất át đội bạn, kê cả là quốc gia vốn nổi tiếng với nền bóng đá mạnh.

Dù là kết quả trong trận đấu cuối cùng chúng ta đã thua, nhưng là thua trong tư thế ngẩng cao đầu! Bởi nhiều hơn cảm giác tiếc nuối, ta hoàn toàn tự hào khi đây là lần đầu tiên trong lịch sử nền bóng đá nước nhà, Việt Nam đã lọt vào Top 4 đội bóng mạnh nhất Châu Á! 

Ấy vậy mà, giữa lúc những lá cờ đỏ sao vàng dâng cao, từng đoàn người vẫn đang nườm nượp đổ về Hồ Gươm, miệng không ngừng hét vang:" Việt Nam vô địch!!!" thì một bộ phận người hâm mộ quá khích lại có những hành động đáng lên án là chửi bới, ném đá các cầu thủ-những người mà họ cho là dẫn đến thất bại của Olympic Việt Nam!

Họ lên án Quang Hải vì sút trượt 11m mà quên mất rằng anh ấy đã phải từ bỏ vị trí sở trường vì lối chơi của cả đội. Họ mắng mỏ Bùi Tiến Dũng phạn xạ kém, không đẩy được quả nào mà quên mất chàng trai ấy đã từng giữ sạch lưới đội nhà suốt năm trận trước bán kết. Họ ném đá ông Park vì cho rằng ông không cống hiến hết mình với công việc, ra chiến thuật kém hiệu quả mà gạt bỏ trong đầu luôn sự thật chính ông thầy người Hàn Quốc ấy đã vực dậy cả đội tuyển, đã có những đấu pháp phù hợp với từng đối thủ , được gọi là "chuyên gia thay người" khi luôn đưa ra những quyết định hợp lý vào từng thời khắc quan trọng làm thay đổi cục diện trận cầu...Vì họ đã quên nên họ phủ nhận mọi sự cố gắng, nỗ lực trước đó!

Bạn tôi ơi! Phải đi qua những ngày mưa giông, bão tố, ta mới thấy và hy vọng được ngày nắng đẹp. Không có vinh quang nào còn mãi với thời gian nếu chẳng trải qua gian nan, thử thách! Người ta nói, quan trọng không phải là kết quả, quan trọng là quá trình. Và hành trình của U23 Việt Nam vừa qua xứng đáng là một hành trình được trân trọng như vậy!

Mỗi cá nhân của đội tuyển đều là những người hùng đáng được tôn vinh. Là Bùi Tiến Dũng đã vượt qua được định kiến dư luận và khẳng định tài năng của mình, rằng Dũng hoàn toàn có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ "người gác đền" đồng thời vẫn có thể "đá sân" sang các lĩnh vực khác. Là Hải "con" vẫn giữ vững phong độ của mình dù có chuyện gì xảy ra. Là Trần Minh Vương, một gương mặt mới nhưng đã bắt nhịp rất tốt với đồng đội của mình và ghi bàn thắng vàng vào lưới Hàn...Dù là ai, Văn Toàn, Công Phượng, Đình Trọng, Xuân Trường hay Anh Đức, Văn Quyết đều đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ của mình.

Họ hết mình trên sân, dù đổ máu vẫn kiên cường chiến đấu. Chiến đấu quả cảm với tinh thần fairplay, tôn trọng mọi đối thủ. Không những thế, họ còn luôn nỗ lực đến tận giây cuối với niềm tin và hy vọng sẽ đưa Việt Nam lên một tầm cao mới. Luôn luôn cúi chào khán giả sau mỗi trận cầu dù thắng hay thua. Chỉ cúi đầu dưới lá cờ Tổ Quốc!


Vì ngày mai lại là một ngày mới...

Một tấm huy chương, một chiếc cúp đơn giản là phần thưởng hiện vật, chỉ có sự nỗ lực vươn lên, cố gắng không từ bỏ dù mọi cơ hội tưởng chừng đã biến mất hết mới thực sự là nguồn cảm hứng còn mãi. Hãy tin rằng bằng sức mạnh và sự đoàn kết hôm nay, Việt Nam ta sẽ còn mở ra nhiều tang tự hào khác. Bởi ngay lúc này đây, chúng ta đã có quyền hy vọng, đã có quyền mơ, mơ về những điều xa xôi nhưng hoàn toàn trong tầm với!

Bóng đá là một thể thao tập thể, mọi kết quả không chỉ nhờ vào 11 cầu thủ có mặt chiến đấu trên sân hay nhờ ban huấn luyện mà còn nhờ cả Việt Nam chúng ta- những người hâm mộ chân chính. Chỉ cần chúng ta còn theo dõi họ, còn ủng hộ họ thì những giấc mơ tưởng chừng xa vời sẽ còn tiếp diễn, những kỳ tích sẽ còn xuất hiện!

"Sau tất cả, mai là một ngày mới! Các bạn đã quá quả cảm rồi, giờ thì về thôi! Việt Nam đang đợi..."


[ hoàn - imagine ] you & me | uni5Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ