CHAP 4: Quá khứ của hai đứa trẻ

363 44 6
                                    

Không khí im lặng bao trùm căn phòng bếp. Jisoo cứ im lặng mà ăn, Yoongi cũng chẳng biết nói lời nào.

Sau khi ăn xong, cô ra vườn ngồi thơ thẩn. Đó là thói quen mỗi sáng của Jisoo, ngắm hoa!

Vườn hoa tại biệt thự của Yoongi rất đẹp, lại rộng lớn và nhiều loài hoa hơn cả. Có điều... thiếu hoa Jisoo...

- Em đang ngắm hoa Jisoo ạ! Nó lúc nào cũng rất đẹp!
- Jisoo của anh cũng rất đẹp!
- Hì hì~

Nhớ lại cái viễn cảnh ngọt ngào bình yên ấy, Jisoo đột nhiên lại muốn khóc!

"Mới hôm trước, chúng ta vẫn cười đùa rất vui vẻ như vậy... Tại sao... Taehyung oppa... Jungkook oppa... Jimin oppa..."

Yoongi đứng dưới gốc cây anh đào cổ thụ xa xa nhìn cô, trong đầu dần hiện lên một thước phim quay chậm.

<><><><><><><><><><><><><><><><>

Dưới gốc cây anh đào, một cô bé ngồi buồn chán, miệng liên tục lẩm bẩm gì đó:

- Ghét! Ghét! Ghét! Học! Học nữa học mãi?! Sau này đâu có cần mấy cái kiến thức đó đâu mà cứ học hoàiiii?! Ghét cha lắmmm!!!

- Cậu là ai? - đột nhiên, từ sau lưng có một giọng nói vang lên

Cô bé giật mình, vội đứng bật dậy.

- Cậu là ai? - cô bé hỏi

- Tớ hỏi cậu mới đúng chứ? Đây là vườn nhà tớ mà, sao cậu lại ở đây? - cậu nhóc nhăn mày hỏi

- Ơ... Là vườn nhà cậu sao? Tớ cứ nghĩ cánh rừng này là của chung mọi người... - cô bé ấp úng nói

- Ba tớ đã mua lại nơi này, sắp tới sẽ xây một ngôi nhà to thật là to ở đây~ - cậu nhóc vừa nói vừa cười tít mắt, hai tay giang rộng ra

Cô bé thoáng ngẩn người một chút, rồi quay mặt ra chỗ khác.

- Này, cậu sao vậy? - cậu nhóc thấy lạ, chạy tới hỏi

Vén mái tóc nâu của cô bé lên, cậu nhìn thấy... cô bé đang khóc.

Mái tóc màu cafe ngắn ngang vai phấp phới bay trong gió, lộ ra gương mặt xinh xắn. Cặp đồng tử đen láy to tròn, huyền ảo tựa bầu trời đêm, chiếc mũi nhỏ nhắn, đôi môi màu đào mỏng tựa cánh hoa.

Từ đôi mắt tuyệt đẹp đó, một dòng pha lê chảy dài.

Thật đẹp!

Cậu nhóc đơ ra, gương mặt đó... giống như được điêu khắc tinh xảo vậy. Không một góc chết!

Tựa như một con búp bê sứ biết khóc.

Cậu nhóc luống cuống lau nước mắt của cô bé đi, miệng hỏi:

- Cậu sao vậy?

Cô bé ngẩng mặt lên, đôi mắt ướt lệ chớp chớp, cái miệng nhỏ lắp bắp:

- N- Nếu... nơi thành trở thành vườn nhà cậu... Có phải tớ sẽ không bao giờ được tới đây nữa không...?

[Jisoo] Dark AngelNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ