Chương 1 (4):

148 13 1
                                    

Chương 1 (4)

(PhamThuTrang)

Nghe giọng nàng vang lên, chàng không nén nổi nụ cười. Quả là Xử Nữ, chỉ có nàng mới như thế. Nàng không tin chàng sẽ thôi ngắm nhìn mình nên đành lánh đi. Và nàng đã đúng. Chàng thật sự muốn cười lớn. Vương phi bé nhỏ của chàng thực sự sinh ra để dành cho chàng, chỉ dành riêng cho chàng mà thôi. Chỉ có nàng mới luôn khiến chàng bất ngờ và vui vẻ đến thế, và cũng chỉ có chàng mới có thể khiến nàng nổi giận liên tục và nhanh chóng như thế.

Ma Kết nhìn về hướng bình phong. Vách ngăn đủ dày để che khuất cảnh đẹp mà chàng muốn ngắm nhìn, chỉ có âm thanh vọng lại: tiếng róc rách của nước chảy, tiếng sột soạt của trang phục, tiếng nàng thì thầm cùng nha hoàn... Chàng nhắm mắt, tự hỏi nàng sẽ mặc váy áo gì trong buổi sáng nay? Có thể là bộ váy hoa mộc lan không? Mộc lan trắng ngà, hồng phấn hay màu nào khác? Bất kể màu sắc nào, chàng nghĩ, khoác lên cơ thể nàng đều đẹp. Phải, dáng người nàng đủ đẹp để không một màu sắc nào có thể chối từ.

Ma Kết trầm ngâm nhớ lại tối qua ngắm nàng đến phát sốt. Nàng không phải kiểu đậm đà tròn trịa, cũng chẳng mình hạc xương mai, chỉ đúng mức đầy đặn, chân dài, eo thon, bụng nhỏ, ngực tròn, cổ ba ngấn vươn cao như một đài hoa huệ, xương quai xanh lồ lộ tựa hai nét phóng tác tuyệt mỹ, khuôn mặt vừa lạnh lùng vừa dịu dàng, ánh mắt sáng trong, bình thản. Còn hương thơm của nàng thanh lạnh và dịu mát, hệt như hương mộc lan cùng táo xanh được pha trộn đầy ngẫu hứng trong một buổi bình minh còn mù sương và lất phất mưa rơi. Chàng không hiểu tại sao thứ hương thơm cao nhã ấy lại có sức mê hoặc với mình lớn đến vậy...

Bộp! Bộp! Bộp!

Chàng giật mình mở mắt và sững sờ. Người trong lòng chàng đang mặc bộ váy mộc lan trắng, thắt lưng to bản thêu nổi những đóa hoa ôm lấy vòng eo mảnh mai, tay áo buông dài, cổ áo thêu hoa, mái tóc cũng cài trâm khắc hình một đóa mộc lan, từng lọn từng lọn chảy trên vai và phủ xuống tấm lưng ngà ngọc. Ma Kết sung sướng nở nụ cười. Chàng và nàng ắt hẳn có tâm linh tương thông. Chàng nhảy xuống giường, bước đến sau lưng nàng, đang định vòng tay ôm thì nàng quay lại.

Đẹp đến ngây người.

"Ngài muốn làm gì?"

Nàng bất ngờ lên tiếng, quay ngoắt về phía chàng, trong tay còn đang cầm con dao gọt hoa quả mà phía sau nàng, những gì còn lại từ nến uyên ương đêm qua bị chém ngang dọc thật thê thảm.

Ma Kết dở khóc dở cười. Ái phi của chàng suốt đêm khiến chàng thao thức, cánh tay tê cứng, toàn thân nhức mỏi chưa tính, muốn ăn mà không được. Sáng dậy còn phải chứng kiến cảnh nến tân hôn bị nàng phanh thây làm trăm mảnh thế này...

"Xử Nhi, cẩn thận! Nàng giận mấy thứ này cũng đâu cần phải tự mình ra tay."

Chàng nén cười, làm bộ bất lực thở dài.

"Ai nói tôi giận mấy thứ này?"

Nàng lạnh nhạt đáp.

"Vậy giận ai mà đang tâm sát hại nến uyên ương?"

"Ngài!!!"

Nàng nghiến răng buông ra một chữ rồi vung tay bỏ đi. Ma Kết nhìn theo bóng nàng, ý cười càng lúc càng đậm, lát sau vẫy tay gọi người hầu đem toàn bộ xác nến cất đi hết.

End chap 1

(Xử Nữ - Ma Kết) Ngàn dặm tương tưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ