Nhìn thấy Kiều Dĩ Phong nhắm mắt lại, bộ dáng hô hấp bình tĩnh, giống như đối với chuyện sắp xảy ra, không hề phát hiện, hai mắt Kiều Cảnh Nhiên nhìn chăm chú vào nàng cũng trở nên nhu hòa hơn.
Sau đó, nhắm ngay môi Kiều Dĩ Phong, hôn lên môi một cái bép.
Đối mặt với chuyện đột nhiên bị hôn này, Kiều Dĩ Phong kinh ngạc mở mắt, liền thấy Kiều Cảnh Nhiên tựa như đã trêu ghẹo thành công, vẻ mặt hi hi cười.
"Tiểu Cảnh, em vừa mới làm cái gì đó?" Kiều Dĩ Phong xụ mặt, làm ra dáng vẻ mình trông tức giận, chính là ngay cả Kiều Dĩ Phong, đều cũng không rõ ràng lắm, nàng rốt cuộc có tức giận hay không, chỉ phải dùng cách này, tới che dấu việc mình không biết làm sao.
"Thưởng cho chị đó."
"Cái gì? Thưởng cho chị?" Cái gì...... Kiều Dĩ Phong nàng không có nghe lầm chứ?
Người bị hôn là nàng đó, lại nghe thấy Kiều Cảnh Nhiên nói, nàng được khen thưởng?
"Đúng vậy, trước khi về nhà, không phải nói đoán đúng có thưởng sao. Chẳng lẽ chị không nhớ à?" Kiều Cảnh Nhiên bày dáng vẻ cái gì cũng không biết, em thật sự rất ủy khuất.
"......" Kiều Dĩ Phong trong lúc nhất thời không thể trả lời được, tạm dừng một hồi lâu mới nói, "Chị nhớ chứ. Chỉ là......"
"Cái gì nha?"
Kiều Dĩ Phong có chút muốn nói lại thôi, luôn cảm thấy hỏi như vậy có chút xấu hổ, hơn nữa Kiều Cảnh Nhiên lại vẫn chỉ một đứa trẻ......
"Hử?"
"Ai dạy em cách khen thưởng như vậy?"
"Cô giáo nói, phải hướng người mình thích biểu đạt sự yêu thích." Kiều Cảnh Nhiên tự mình biên soạn cũng không đỏ mặt.
Cô giáo người ta rõ ràng nói là, "Phải hướng người mình tôn kính biểu đạt sự tôn kính."
"......" Xem ra hôm nào hẳn là phải đến trường Kiều Cảnh Nhiên xem giáo viên dạy cái gì, đây là dạy cái gì vậy......
"Cho nên, em cũng muốn biểu đạt sự yêu thích của em đối với chị." Ý của Kiều Cảnh Nhiên chính là, muốn Kiều Dĩ Phong hôn mình giống như vừa rồi.
"......"
"Chị, nhanh lên~ khen thưởng khen thưởng ~" Kiều Cảnh Nhiên đã không thèm đếm xỉa đến, dù sao lời nói cũng đã nói rồi, nhiều nhất cũng chỉ là Kiều Dĩ Phong không hôn cô mà thôi.
"Em biết cái gì gọi là yêu thích sao, tiểu ngu ngốc." Kiều Dĩ Phong không cự tuyệt, nhưng cũng không đáp ứng, chỉ nhéo nhéo cái mũi của cô.
"Em...... Đương nhiên biết chứ! Tựa như em đối với chị! Đây là thích á!"
"Ha ha." Đây thật sự là lời của trẻ con nói.
"Tiểu Cảnh, thích chính là, ừm...... Tựa như...... tựa như ba và mẹ ấy, tình cảm giữa ba mẹ là thích, em đối với chị, không phải......" Kiều Dĩ Phong muốn giải thích với Kiều Cảnh Nhiên, định nghĩ thích là gì.
"Mới không phải!" Kiều Cảnh Nhiên đối với lời phủ định của Kiều Dĩ Phong, liền đánh gãy nàng, "Mới không phải! Em đối với chị chính là thích, thích!"

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Edit Drop] Chỉ yêu người - Tương Cố Dĩ Vô Ngôn
General FictionEditor: Didi Tác phẩm: Trọng sinh chi Liêu Ngươi, Lại Ngươi, Ái Định Ngươi (重生之撩你赖你爱定你) Tác giả: Tương Cố Dĩ Vô Ngôn (相顾已无言) Thể loại: Trọng sinh, đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, no incest, HE Độ dài: 246 chương + 2 Phiên ngoại Nhân vật chín...