5. Bại lộ rồi

116 10 4
                                    

Tình yêu của Ngô Thế Huân và Lộc Hàm giống như một mảnh lụa màu hồng vậy. Ngọt ngào, mềm mại, thuần khiết. Chỉ là tình yêu đó có chút mong manh, dễ hỏng.

Ngày ngày Ngô Thế Huân sẽ cùng Lộc Hàm ra chợ chơi một chút, mua một vài thứ, cùng nhau ăn mỳ vằn thắn, kẹo hồ lô ... Lộc Hàm vô cùng hào hứng với loại tình cảm mới mẻ này.

Ngô Thế Huân mỗi bữa sẽ chuẩn bị cơm cho cậu, uy cậu ăn từng chút một, dinh dưỡng của từng món cũng rất chú ý. Một tuần có bảy ngày thì hết đến bốn ngày Ngô Thế Huân sẽ ngủ lại phòng Lộc Hàm. Bọn họ chỉ nằm ôm nhau ấm áp mà ngủ, không hề có chút tạp niệm nào cả.

Cứ thế đến mùa đông, bọn họ yêu nhau cũng được năm tháng.

Gần đây khu vực biên giới có chút loạn lạc vì thế mà hàng hoá chuyển về phía bắc và phía tây của Lộc gia gặp chút vấn đề. Lộc lão gia vô cùng bực mình về chuyện đó.

- A Trung, ngươi đi nghe ngóng tình hình phía bắc và phía tây như thế nào rồi?

Lộc lão gia khuôn mặt khó chịu nhìn gia nhân trước mắt.

- Thưa lão già, đã có chút tiến triển. Triều đình đang đưa lực lượng tới đó để giải quyết. Có lẽ trung tuần tháng này có thể ổn thoả.

- Được rồi, vậy thì tốt. Ngươi cứ xem xét tình hình bên đó. Nếu không phải tìm thương buôn khác. Các khu vực khác cũng nên chào mời đi là vừa.

Lộc lão gia khuôn mặt cuối cùng cũng giãn ra nhìn hắn.

- Nô tài có chuyện này... Không biết có nên nói ra không.....

- Ngươi có chuyện gì thì cứ nói.

Gia nhân kia liền lại gần với Lộc lão gia, miệng kề sát vào tai của lão già để nói.

- Thiếu gia gần đây vô cùng quan tâm đến tên ở mới - Ngô Thế Huân. Hắn cũng rất quá phận, ngày nào cũng ngủ trong phòng của thiếu gia. Có lần nô tài còn nhìn thấy hắn trộm hôn má của thiếu gia.

- TO GAN!!!

Lộc lão gia tức giận, tay nắm thành quyền đập mạnh lên bàn.

- Ngươi ngay lập tức đem hắn đến đây!

A Trung vội vã chạy ra ngoài, nhanh chóng hướng tới nơi có Lộc Hàm cùng Thế Huân.

- Thiếu gia hảo. Lão gia cho tìm Ngô Thế Huân, muốn hắn đến gặp ngài. Mong thiếu gia đồng ý.

A Trung cúi đầu trước Lộc Hàm, chờ đợi lời đồng ý từ cậu.

- Được.

Chỉ chờ có vậy, A Trung làm cử chỉ mời Thế Huân đi trước. Mà Thế Huân cũng rất tự nhiên và điềm tĩnh tiến lên, hướng đến nơi phải tới.

Ngô Thế Huân vừa bước vào phòng, liền cảm thấy được một luồng khí tức giận đến ngút trời. Trên mặt Lộc lão gia không khống chế nổi sự giận dữ ấy.

- Tên cẩu nô tài nhà ngươi vì sao lại dám có ý tứ với thiếu gia của mình?

Lộc lão gia tức giận trừng mắt nhìn hắn, hắn cũng hơi giận mình. Đột nhiên chuyện giữa hắn và Lộc Hàm bị lộ làm cho hắn có chút bất an. Không phải lo cho hắn mà là lo cho người yêu của hắn - Lộc Hàm.

[HunHan] Ngươi lấy lần đầu của ta, ngươi phải chịu trách nhiệm!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ