Chương 6: Tour du lịch mùa thu

1.7K 68 3
                                    

Nếu là ở trường học ăn cơm, Diệp Hoài luôn không tránh được phải cùng Thiệu Dịch Vĩ chung bàn. Về vấn đề này, Diệp Hoài vô cùng đau đầu , cậu cũng không phải thích cùng gia hỏa này ngốc một chỗ, nhưng khi hai người cùng nhau ăn, lại có thể ăn được nhiều gấp đôi.

Những ngày sau đó liền cứ như vậy mà tiếp tục. Sau khi trải qua 4 tiết học, hai người lập tức đi ra ngoài như bình thường, -- đi chậm đồ ăn liền lạnh, người cũng rất nhiều. Chờ lấy được cơm tìm một chỗ ngồi xuống, lại gặp phải Hà Huy từ phía đối diện đi lại đây, Diệp Hoài đối với cử chỉ kỳ quái của hai người kia đã sớm tập mãi thành thói quen, nhưng lần này Thiệu Dịch Vĩ lại không xoay đầu, hắn nhìn thẳng, kêu: "Hà Huy!"

Ngược lại lại dọa Hà Huy nhảy dựng.

Hắn đứng dậy hướng Hà Huy đi đến: "Có chút việc muốn cùng anh nói......"

Diệp Hoài nhìn hai người bọn họ đứng một chỗ, lúc ấy, đột nhiên có một loại cảm giác rất kì quái, thật giống như trơ mắt nhìn phần thịt kho tàu cuối cùng bị người khác giành trước một bước, khó chịu nói không nên lời.

Thiệu Dịch Vĩ nói với Hà Huy: "Làm phiền anh một chút. Em gái tôi mười một muốn tới chơi, nàng... Còn không biết việc giữa hai chúng ta."

Hà Huy rũ mắt khẽ cắn môi dưới, câu đầu tiên kia khiến hắn có chút khó chịu. Nửa ngày, hắn mới hỏi: "Thanh Thanh khi nào thì đến?"

Thiệu Dịch Vĩ xoay người bỏ đi: "Không biết, đến lúc đó sẽ nói cho anh biết."

Khai giảng đã qua gần được một tháng, các ban cán bộ lớp thương lượng tổ chức cùng nhau ra ngoài chơi , thuận tiện ăn cùng nhau một bữa tối , giao lưu một chút cảm tình. Lưu Vĩnh Duệ làm lớp trưởng đứng dậy nói lớn : " Hoạt động tập thể a, rõ ràng là ở cùng kí túc xá, thời khắc mấu chốt mấy người đến mặt mũi cũng không cho tôi , đều đi cổ động hết là sao. Diệp Hoài, cậu tính sao?"

Diệp Hoài đang nhắn tin , nghe thấy có người kêu tên cậu, liền: "Hả ?" một câu.

Lưu Vĩnh Duệ tức đến thổi râu trừng mắt. Thiệu Dịch Vĩ liền nhắc lại cho cậu : "Mọi người tạo nhóm cùng nhau đi ăn cơm, thuận tiện ra ngoài chơi một chút, hỏi cậu có đi hay không?"

"Đi." Diệp Hoài không nghĩ ngợi gì lập tức liền đồng ý : "Đương nhiên là đi!"

Cuối cùng địa điểm du ngoạn là ở công viên, thứ Sáu buổi chiều không có tiết , một đoàn người đi xe bus đến địa điểm đã hẹn . Lưu Vĩnh Duệ đi mua vé vào cửa, chốc lát liền trở về, mặt lộ vẻ khó xử: "Cái kia...... Vé vào cửa, hai mươi lăm đồng một vé , không tính ngày nghỉ cho học sinh , mọi người có ý kiến gì không?"

Mọi người đương nhiên là có ý kiến, rất nhiều là đằng khác. Đại đa số đều cho rằng: Hai khối năm đã là rất nhiều rồi , hai mươi lăm sao, liền cứ đứng ở trước cổng công viên vậy . Lưu Vĩnh Duệ trên mặt sắp không nhịn được, Thiệu Dịch Vĩ đi lại ôm vai hắn hướng chỗ bán vé đi tới : " Phiếu là vật chết, người là vật sống, đi trả giá......"

Lưu Vĩnh Duệ đứng ở phía sau, nhìn Thiệu Dịch Vĩ đứng phía trước vẻ mặt thành khẩn đối với người bán vé xoa xoa tay: "Tỷ tỷ, chuyện là thế này , chúng tôi là khoa XX Đại học Khoa Học Công Nghệ, tháng này trường học chúng tôi bắt làm luận văn về bảo vệ môi trường, cho nên tổ chức một buổi hoạt động là hồi đáp xã hội bảo vệ môi trường, chúng tôi chính là được phân công đến công viên của tỷ tỷ......" Một bên miệng lưỡi lưu loát, một bên còn thỉnh thoảng lại tặng kèm mấy nụ cười toả nắng.

CMN đời đại học! _ 学生活Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ