Chương 33: Ngủ Thiếp Đi

5.8K 329 11
                                    


Phía đông cao ốc tổng bộ của tập đoàn Hi Sở là vườn hoa theo phong cách Trung Quốc, xung quanh được bao bọc bằng hàng rào màu trắng theo phong cách Châu Âu, tràn ngập màu sắc Hoàng Gia.

Xe của Sở Ấu Cơ dừng lại trước cổng vườn hoa, theo sát phía sau là xe của vệ sĩ, Sở Ấu Cơ xuống xe, 8 vệ sĩ cũng đồng thời xuống xe, đem Sở Ấu Cơ bảo vệ ở giữa, cổng vườn hoa vừa mở ra, vệ sĩ trong sân xếp thành hàng đứng ở hai bên khom người hành lễ, "Chủ tịch !", cho đến khi đi đến thang máy chuyên dụng, vệ sĩ trong vườn hoa  cung kính dừng lại hành lễ, "Chủ tịch !"

Sở Ấu Cơ khẽ gật đầu theo phép lịch sự.

Đi vào thang máy rộng rãi, 8 vệ sĩ chia thành 2 nhóm đứng trước và sau Sở Ấu Cơ, ngăn cách Sở Ấu Cơ với kính thủy tinh, phòng ngừa lính bắt tỉa ẩn núp  xung quanh.

Chúng vệ sĩ âm thầm  đánh giá vị chủ tịch nhỏ tuổi kia: lưng thẳng tắp, sạch sẽ, thanh tú, toát lên vẻ tri thức, quý trọng hơn, đó là vị chủ tịch nhỏ tuổi này toát lên vẻ cao quý trầm ổn.

Lúc Sở Ấu Cơ đi vào phòng khách, là lúc Cung Thanh Hạ đang ngồi trên bàn ăn thưởng thức bữa tối, xuyên thấu qua lớp kính thủy tinh, xa xa có thể nhìn thấy trên mặt bàn nàng bày một chai rượu đỏ, 1 ly có chân, 1 cốc nhỏ có chân, tay cầm dao nĩa, tư thế tao nhã.

Đem cặp sách đặt lên ghế sa lon trong phòng khách, Sở Ấu Cơ nhấc theo túi nhỏ đi vào phòng ăn, chỉ thấy Cung Thanh Hạ đang cắt một khối sườn bò, bên cạnh còn có bít tết, trước mặt còn có thêm cá hồi hun khói.

"Em đã đến rồi ?"

Cung Thanh Hạ nhàn nhạt hỏi, cũng không ngẩng đầu. Mặc dù biết ánh mắt đứa bé kia đang chăm chú nhìn mình ------ được ánh mắt đen láy trong sáng kia nhìn chăm chú cũng là một loại hưởng thụ, nàng cũng không muốn quấy rối ánh mắt của đứa bé ấy.

"Vâng," Sở Ấu Cơ đi tới bên cạnh Cung Thanh Hạ, từ trong túi nhỏ lấy ra cặp lồng 2 ngăn, mở nắp hộp, bưng ra 2 bát canh gà, một bát canh có màu đỏ nhạt, một bát khác có màu trắng sữa, "Tỷ tỷ, em mang canh gà cho tỷ, tỷ muốn uống bát canh gà nào ?"

Cung Thanh Hạ ngẩng đầu lên, "Em nên hỏi tôi có muốn uống hay không mới phải ?", thời điểm nói xong, ánh mắt đảo qua hai bát canh trên bàn, dừng lại hơi lâu một chút, Sở Ấu Cơ liền mang bát canh có màu đỏ nhạt bỏ vào trong cặp lồng, "Em mang đi cho Cổ tỷ tỷ."

Cung Thanh Hạ nhìn theo bóng lưng đứa bé, tay trái giơ nĩa kẹp bò bít tết bỏ vào miệng nhưng quên nhai ----------- cho mình lựa chọn rồi tự chọn cho Cổ Lệ Tiệp, có phải là ngẫu nhiên hay không ?

Cung Thanh Hạ xuất thần một lúc, không khỏi mỉm cười lắc đầu.

Đáp án kỳ thực rất rõ ràng, thật không biết tại sao mình còn tính toán chi li như vậy ?

Điện thoại chợt vang lên.

Cung Thanh Hạ đặt nĩa xuống, "Alo ? Tuyết Nhu ?"

"Thanh Hạ, bạn tôi đang điều tra vụ kia đã gọi điện lại."

"Ơ ?" Cung Thanh Hạ dựa lưng vào ghế, tư thế  thả lỏng, "Đã điều tra ra được ai đứng đằng sau chưa ?"

"Cô cũng quá đề cao năng lực làm việc của thám tử trong nước rồi," Đường Tuyết Nhu lắc đầu cười, "Nào nhanh được như vậy, chỉ mới tìm ra manh mối  thôi."

[BH] [EDIT - Hoàn] Chủ Tịch Đang Viết Chữ - Bình Quả Nhất Sinh ThôiWhere stories live. Discover now