Chương 4

1.2K 131 14
                                    

Sau khi Phác Chí Mẫn và Kim Thạc Trấn đi, phía sau bức tường màu vàng nhạt hiện lên một bóng người, bóng đó chính là Hứa Chỉ.

Hứa Chỉ quay người dựa vào tường, trên môi nở một nụ cười nhàn nhạt, lúc này cô ta đã trở về bản thể của Vampire, đôi mắt đỏ như máu của cô ta cùng hai chiếc răng nanh sắc nhọn tố cáo cô ta.

"Kim Thạc Trấn, tôi xem anh sẽ làm thế nào để tìm được một Vampire quý tộc trước sự can thiệp của Quarreller.. Haha, đến lúc anh không tìm được nó, tôi sẽ cho anh một con, đến lúc đó tôi muốn xem anh cầu xin tôi ra sao?"

Đúng vậy, những Vampire thuần chủng cấp thấp mà Thạc Yên bắt cho Thạc Trấn đều bị Kim Tại Hưởng xử tử trong một đêm, chỉ cần một chút ma pháp của anh ta, chuyện giết chết một người bị nhốt trong lồng tuyệt không phải chuyện khó khăn.

Kim Tại Hưởng đã liên kết với Hứa Chỉ khi cô ta còn là người yêu của Thạc Trấn, cũng chính vì Thạc Trấn biết chuyện này mà đã chia tay với Hứa Chỉ, anh không muốn bên cạnh mình sẽ có một cái camera theo dõi từng cử chỉ để đưa cho địch thù của anh.

Kim Tại Hưởng và Kim Nam Tuấn không ở chung trong biệt thự với Kim Thạc Trấn và Kim Thạc Yên, mà hai người ở lại trong biệt thự của dòng Quarreller.

...

Buổi tối ở đây thật tĩnh lặng, vầng trắng khuyết trở thành màu đỏ như máu, khuất sau đám mây màu đen mập mờ như ẩn như hiện.

Vầng khuyết trở nên dày đặc, xuất hiện vài đường khắc màu đen, tựa như khắc lên vầng trăng, mang theo khói đen bao trùm lấy đám mây.

Đỉnh núi bao phủ sương mù, ẩn mờ mịt xung quanh, vầng khuyết đứng phía sau cây cổ thủ, che lấp đi hình dáng tĩnh mịch chỉ có một.

Màu đỏ như máu phát sáng, giống như giọt nước, màu đỏ sáng lên, kèm theo hơi khí tinh tưởng hoá xuống cùng căn nhà hoang phía dưới.

Một căn nhà hoang ở giữa khu rừng hiện lên dưới bóng trăng ẩn tà, chiếu rọi lên một màu đỏ, căn nhà xây ở trên đỉnh đồi, mây mù bao quanh nó.

Trên tường xuất hiện vài vết nứt, có một mùi tanh tươi phát ra, tựa như máu, tựa như huyết thanh.

"Hộc.. Hộc..."

Tiếng thở dốc pha lẫn dịch vị tiết ra, mùi của máu càng lúc càng nồng nặc. Bên trong căn nhà có hai bóng người, một người bị treo lên tường bằng xiềng xích, một người ở dưới đang nằm dưới sàn nhà.

Người bị treo trên tường gầm lên một tiếng đau đớn, tựa như bị ngàn cây kiếm xuyên qua cơ thể, thống khổ mà ngẩng đầu hét to một tiếng.

Tiếng hét vang khắp khu rừng, tạo cho vầng khuyết thêm tia âm u, tiếng hét càng lúc càng thấp xuống, cuối cùng là tắt hẳn.

Song xích theo cử động của người nọ mà đung đưa, kêu lên vài tiếng leng keng não nề, người trên xích gục xuống, thả lỏng thân thể, xích bị kéo căng, cả người rơi xuống lại bị kéo lại.

Người trên mặt đất lộ ra vẻ kinh hoàng, vội vàng đứng bật dậy, móc ra từ túi áo trong ra một lá bùa có khắc dòng chữ cổ màu đỏ, hướng lá bùa về phía người bị treo, người này lớn giọng nói:

❝ ᴀʟʟᴋᴏᴏᴋ ᴠᴀᴍᴘɪʀᴇ ❞ ➻ MáuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ