Jungkook trước nay không phải tuýp người chịu sự ràng buộc, hắn sẽ không mang lại cho cậu cảm giác an toàn. Người này vốn là một kẻ rất biết cách hưởng thụ.
Sau khi hiểu ra điều này, Jimin bỗng ngã khuỵu xuống, mà bụng cậu thì như muốn nổ tung.
Có tiếng huýt gió từ đỉnh đầu truyền xuống.
Jimin hít một hơi, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt cô gái.
“Tôi còn tưởng mình thiếu hấp dẫn đến mức cậu không có chút phản ứng nào.”
“A… Ha ha…” Jimin xấu hổ cười cười. Hiện giờ, cậu chỉ muốn che ngay cái nơi đã có phản ứng của mình lại, không biết là do cô gái hay do nhìn Jungkook.
“Này, nhóc con, không việc gì phải ngại. Chuyện này chứng tỏ cậu rất khỏe mạnh mà.” Bartender nháy mắt với Jimin.
Cô gái mỉm cười thắt lại nơ cổ, nói câu “Tôi quay lại phía sau làm việc” xong thì đi tới cạnh Jungkook. Jungkook đưa cho cô nàng một trăm đô tiền boa.
“Chú…” Jimin chỉ chỉ cô gái.
"Cậu không muốn tán gái sao?” Jungkook hỏi lại.
Jimin nghẹn lời "Tôi không có hứng thú với nữ, cũng chẳng có hứng thú với nam."
“Này này, rõ ràng anh đã nói với tôi, anh muốn cậu trai này vui lòng. Tôi có thể quyến rũ cậu ta, nhưng nhất định, nhất định không được chạm vào.” Cô gái xoay người lại, giơ ngón trỏ chúc xuống dưới, mỉm cười tỏ ý xem thường Jungkook.
“Vì sao?”
“Làm vậy mới có thể thể hiện được kĩ thuật cao siêu của cô ta.” Jungkook trả lời một cách đương nhiên.
“Thôi đi, anh đang trêu cợt tôi thì có.” Jimin mãi chẳng thể quên được nụ cười của Jungkook.
Cậu thậm chí không rõ rốt cuộc phản ứng vừa rồi của mình là do kĩ thuật của cô gái quá chuyên nghiệp, hay là do ánh mắt của Jungkook.
“Tôi… tôi phải đi vệ sinh…” Jimin đỏ cả mang tai nhảy xuống ghế.
“Ha ha, nhóc con, đừng có để đến lúc bọn tôi đóng cửa rồi cậu vẫn chưa quay lại đấy nhé!” Bartender cười nói.
Jimin giận đùng đùng quay đầu lè lưỡi.
Jungkook vẫn ngồi nguyên như cũ, bartender rót cho hắn một ly nước khoáng.
“Ái chà… ly You rule me cuối cùng có lẽ sẽ khiến cậu ta hơi hưng phấn một chút, chắc cậu ta sẽ không quay lại ngay được đâu…”
“Ừ.”
“À… Trước khi anh đến đây, hình như tôi đã nói rồi thì phải, nhà vệ sinh không xả nước được, bọn tôi đã khóa cửa lại rồi!” Bartender sờ đầu mình.
“Thế khách làm thế nào?”
“Ra sau nhà kho giải quyết.” Bartender xấu bụng cười cười: “Ồ, nhóc con kia phải cẩn thận, đừng để ông chú xấu xa nào nhìn thấy hết đó! Trông ngon miệng quá mà!”
Jungkook nhấc ly thủy tinh lên uống một ngụm, sau đó nhảy xuống khỏi cái ghế chân cao, nhanh chóng bước ra phía cửa sau.
Jimin lúc này cảm thấy trong bụng mình như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, khiến cậu chỉ muốn được giải thoát ngay lập tức. Khi rời ghế cậu còn cố tỏ ra bình tĩnh, đến lúc tới được cửa phòng vệ sinh rồi, cậu mạnh tay đẩy một cái mới nhận ra cửa đang khóa.
“Này, muốn vệ sinh thì ra sau giải quyết.” Một người đàn ông đang đẩy va li hất hàm với cậu.
Jimin cấp bách đến nỗi mạch máu cổ sắp nổ tung đến nơi. Cậu đá mạnh một cú vào cánh cửa.
“Này! Nhóc con! Đá hỏng phải đền!”
Jimin đầu óc trống rỗng xông ra phía cửa sau, không khí lành lạnh ùa đến làm giảm đi hương rượu, nhưng lại chẳng khiến Jimin tỉnh táo hơn chút nào. Có thứ gì đó đang hoành hành trong óc cậu, khiến cậu chỉ muốn nhảy vào hồ nước đá.
Con hẻm mờ tối lại là một nơi rất thích hợp triền miên.
Cậu dựa vào tường, phát hiện đã có người đang làm việc ở đây rồi.
Những tiếng động kia càng khiến Jimin khó chịu hơn.
Cậu đi tới một góc khác, lòng muốn giải phóng mà ngón tay lại run run.
Có người huýt một tiếng sáo, giọng nói trêu chọc liền vang lên: “Có cần đây giúp không!”
Đó là tiếng của một gã trung niên, Jimin thấp giọng: “Cút.”
“Này! Đừng hiểu lầm, uống nhiều rồi tay không chuẩn là chuyện rất bình thường. Tôi chỉ sợ cậu đi rớt vào người thôi!”
Gã kia hình như đang đi về phía Jimin, thế nhưng vì đầu óc quá mụ mẫm, cậu không thèm để ý.
Một giọng nói lạnh lùng mà uy nghiêm bỗng cất lên: “Tôi sẽ giúp em ấy, ông không có việc gì ở đây.”
Jungkook đi qua che trước mặt Jimin.
“Ồ… Hóa ra là có bạn, xin lỗi.”
Jimin không biết Jungkook đã nói gì với gã kia, chỉ biết hắn vừa mới đến, mình đã cảm thấy yên tâm gấp bội.
Cuối cùng cậu cũng có thể chuyên tâm dồn chí giải quyết vấn đề của mình.
Jungkook chống hai tay bên tai cậu: “Được rồi, tôi che cho. Giải quyết nhanh lên.”
“Cảm ơn…”
Jimin dựa trán vào vai Jungkook, vòng tay của người kia thu lại ôm lấy cả người cậu.
Qua một phút, trán Jimin đã vã đầy mồ hôi, Jungkook mở miệng: “Sao vẫn chưa xong?”
Giọng nói lạnh băng và hơi thở dịu dàng lướt qua bên tai Jimin như một đòn tấn công trí mạng, khiến cậu gồng cứng cả người.
“Chú… có chú mới giải quyết trong một phút ấy!”
***
BẠN ĐANG ĐỌC
• Full • Kookmin • Regret •
Short StoryTruyện ko thơm mùi nhang nên đừng đọc chùa :)) Au: Leo Thể loại: HE, 1x1, tương lai, lạnh lùng tổng tài công x mỹ thụ. "Tôi hối hận về sai lầm ngày hôm ấy... nó đã khiến em phải rời xa tôi..." @leotorii - 22/9/18