🎐9🎐

2.5K 233 2
                                    

Trong mũi cậu tràn ngập mùi vị của Jungkook, không phải hương cologne nam chán ngấy, mà chỉ là hương sữa tắm nhẹ nhàng… Jimin rất quen thuộc với mùi hương này, bởi vì cậu cũng dùng nhãn hiệu y chang vậy.

(Nước hoa ngoài tinh chất của hương liệu còn phải pha trộn với cồn và các hợp chất khác theo công thức nhất định. Eau de Cologne là loại nước hoa chỉ chứa 2-4% tinh dầu nước hoa, có mùi hương nhẹ nhàng, chỉ giữ được trong khoảng 3-4 giờ.)

Jimin hô hấp khó khăn, cậu muốn chui vào lòng người con trai này đến phát điên, muốn hắn ôm lấy mình chặt thêm chút nữa…

Nhưng cậu lại không cách nào nói ra… người kia sẽ cười nhạo mình mất!

Jimin còn đang nghĩ vậy, không ngờ Jungkook đã thật sự ôm cậu chặt hơn, chặt đến mức bóp nát được xương cốt cậu. Ấy thế mà Jimin lại chẳng hề sợ hãi, hơn thế, cậu còn nghĩ: mình cứ bị hủy hoại trong cái ôm này cũng được.

Gò má Jungkook khẽ dán vào mặt Jimin. Không biết vì lẽ gì, Jimin lại cảm thấy gò má người này cũng nóng bỏng như mình… thậm chí còn nóng hơn.

“Em có biết làm không?”

“… Sao lại không biết!” Jimin nghiến răng nghiến lợi đáp.

Chú không thể ngưng nói chuyện sao?

Người Jimin khẽ run rẩy.

“Cho cậu thêm ba mươi giây, còn không xong, tôi sẽ giúp đấy.”

Giọng nói có phần lạnh lùng của hắn như đóm lửa rơi xuống mặt biển, sức nóng không những không bị đẩy lùi, ngược lại còn khiến cả mặt biển bốc hơi.

Jimin ra trong nháy mắt.

Cậu hô hấp thật nặng nề. Cái ôm vốn có thể siết cậu đến chết nghẹt dần dần buông lỏng, Jungkook khe khẽ vỗ sau lưng cậu.

Tựa như đang an ủi.

“Ra được là tốt rồi.” Jungkook nói.

“… Vì sao tôi lại thấy mất mặt thế này…” Jimin có hơi khàn giọng, cảm xúc mới nãy còn bay bổng nay lại trở nên bế tắc.

“Nếu em thấy ngại với tôi, tôi có thể để em chắn cho tôi làm một lần.”

Ngữ điệu thản nhiên của Jungkook khiến Jimin bất giác phì cười: “Không cần đâu… Tôi sợ tối nay mất ngủ.”

“Vậy thì không phải ngại. Đi thôi, tôi mời cậu một ly nước chanh bạc hà.”

“Cảm ơn.”

Jimin cúi thấp đầu, đi theo phía sau Jungkook quay lại quầy bar.

Bóng lưng của hắn thành thục mà thong dong.

Bartender nháy mắt với cậu: “Xin lỗi nhé, nhà vệ sinh đang sửa lại.”

“Tôi thấy là anh cố ý.” Jimin nói.

Bartender khựng lại hai giây, sau đó nhìn Jungkook đang ngồi bên cạnh một cái, thấp giọng đáp lại: “Tôi thấy còn có một người nữa cố ý.”

“Gì cơ?”

“Không có gì. Ly nước chanh bạc hà này rất hợp với cậu đấy.”

Jimin uống một ngụm to, cảm giác the mát khiến toàn thân cậu trở nên thoải mái. Cậu nhắm mắt lại thở phào.

Bartender cười khẽ.

“Không còn sớm nữa.” Jungkook nâng cổ tay nhìn đồng hồ.

“Được rồi… Chúng ta đi thôi.” Tuy Jimin rất muốn ngồi đây lâu thêm chút nữa, nhưng cuối cùng cũng ngoan ngoãn theo Jungkook về

Jungkook ném chìa khóa xe cho Jimin, còn hắn thì đi thanh toán.

“Cậu đợi tôi trong xe đi.”

Đành phải thế thôi, luận về kinh tế, Jungkook có điều kiện hơn, luận về tuổi tác, tên kia cũng lớn hơn mình, cái chuyện thanh toán đầy phong độ thế kia tất nhiên phải giao cho hắn.

Trước khi rời đi, Jimin không quên cảm ơn bartender.

“Rượu anh pha chế đủ hương đủ vị.” Jimin bắt tay với đối phương.

“Không phải rượu đủ hương, mà là trong lòng đủ vị.”

“Cái gì?”

“Cậu biết mấy ly cậu đã uống có ý nghĩa gì không?” Bartender híp mắt cười.

“Tôi hiểu tiếng Anh mà.”

“Cậu dễ thương thật. Tiếng Anh ở đây cũng không chỉ có nghĩa như trên mặt chữ.”

“Ồ? Thế ở đây, mấy ly rượu đó có nghĩa gì?” Jimin nắn nắn cằm, xem ra mấy ly rượu kia còn có ý gì sâu xa khác?

“Dark Night, màn đêm buông xuống, lòng tôi chộn rộn, phải chăng em cũng như tôi?”

Jimin gật gật đầu.

Ly rượu này chắc hẳn có ý thăm dò. Nếu ai đó mời cậu một ly Dark Night, nghĩa là người ta đang hỏi dò cậu có ý với người ta không.

“Lip on Finger, môi tôi không chỉ muốn hôn lên đầu ngón tay, mà còn muốn hôn lên tất cả của em.”

Tim Jimin thót một cái, nhiệt độ cơ thể đã hạ xuống lại bất ngờ tăng lên.

“Crazy Desire, sức quyến rũ của em khiến tôi mất trí, cho dù có phải hủy diệt mọi thứ, tôi cũng phải có được em.”

Jimin nuốt “ực” một ngụm nước bọt, thậm chí còn không dám xuống ghế.

“Còn có ly You rule me cuối cùng nữa. Em điều khiển con người tôi, tôi tồn tại trên đời này chỉ vì em. Tháng trước, quản lý bar của chúng tôi đã dùng ly rượu này để cầu hôn cô dâu, sau đó, họ đã có một đêm điên cuồng nhiệt tình vô kể.”

“Tôi…” Jimin cứng người, nhất thời không biết nói gì cho phải.

Hơn nữa, có lẽ cậu đã biết vì sao vừa nãy mình lại thiếu kiềm chế đến thế rồi.

“Lãng mạn quá phải không. Hoan nghênh cậu lần sau quay lại. Nhưng nếu không có Jungkook, tôi nghĩ cậu không uống nổi bốn ly này đâu.”

“Vì sao?”

“Vì không có ai dám gọi cho cậu.” Bartender vừa nói vừa thu dọn ly rỗng.

“Vì sao!?”

“Ha ha ha!” Bartender cười mà không nói.

Tâm trạng của Jimin trở nên phức tạp: cậu có cảm giác mình đã bị Jungkook tán tỉnh bằng bốn ly rượu này rồi.

Nhưng mà tại sao lại đỏ mặt như này ? Đã bảo không có hứng thú với đàn ông rồi mà.

Đã bảo không có hứng thú mà huhu TvT . Jimin ủy khuất rơi lệ.




***

• Full • Kookmin • Regret •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ