Editor: Hachonie
Quá tự kiêu thường sẽ làm tê liệt thần kinh của chúng ta.
Các thành viên của đội Điều Tra Đặc Biệt trở về cục cảnh sát, Tần Uyên và Trần Mặc lấy khẩu cung của Trần Vĩnh Niên, Triệu Cường cùng Hồng Mi thì lấy khẩu cung của người đàn ông làm náo loạn hiện trường, Thạch Nguyên Phỉ với Đường Dật ở văn phòng sắp xếp lại hồ sơ vụ án, còn lại Lam Tiêu Nhã và Mộc Cửu ở phòng pháp y vừa ăn bánh ngọt vừa tán gẫu.
Lam Tiêu Nhã nghẹn họng nhìn trân trối Mộc Cửu trong nháy mắt đã ăn hết hai miếng bánh ngọt: "Mộc Cửu à, em quả thực xứng với cái danh "thánh ăn" nha, nhưng mà cũng phải nói, em là người duy nhất dám vào phòng pháp y ăn đó."
Mộc Cửu lại bỏ thêm miếng bánh vào miệng, nhìn những dụng cụ xung quanh căn phòng, khen ngợi: "Nơi này tốt lắm."
Lam Tiêu Nhã thấy Mộc Cửu bên khóe miệng bị dính bơ, vẻ mặt không chút thay đổi còn nghiêm túc ngồi ăn bánh ngọt, nhịn không được vẻ mặt háo sắc, vươn tay xoa mặt cô: "A a a, Mộc Cửu thật ngốc nhưng rất đáng yêu."
Một màn này bị Triệu Cường và Hồng Mi vừa lấy lời khai phạm nhân ra thấy được, Triệu Cường làm vẻ mặt thương tiếc nói với Lam Tiêu Nhã: "Chị à, chị làm ơn nhẹ tay giùm đi, em ấy chỉ là con nít thôi." Vừa nói xong thấy Lam Tiêu Nhã biến sắc, liền chạy nhanh đến trốn sau lưng Hồng Mi.
Lam Tiêu Nhã đang muốn nổi giận, Mộc Cửu một bên mở miệng nói: "Tôi không phải con nít, làm sai rồi trốn sau lưng người lớn mới là con nít."
"Phốc." Hồng Mi cùng Lam Tiêu Nhã phụt cười.
Triệu Cường bị châm chọc nóng nảy giơ chân, "Tôi nói nè em gái Mộc Cửu, sao cô luôn nhắm vào tôi vậy?"
Mộc Cửu ra vẻ thần bí mở miệng: "Anh làm tôi nhớ đến một người."
"Ai vậy?" Triệu Cường mở miệng, lòng có chút bất an.
"Một người đã chết."
"..." Anh chỉ biết!
Nhìn thấy biểu cảm của Triệu Cường, Hồng Mi che miệng cười nhẹ, còn Lam Tiêu Nhã lại không khách khí mà cười thật to.
Mộc Cửu cúi đầu xuống, bóng râm che mất làm cho người ta không nhìn được vẻ mặt của cô.
Đường Dật chạy đến nhìn thấy cảnh này cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn mở miệng nói: "Đội trường bảo mọi người quay về phòng họp."
"Đội trưởng, thai phụ kia bị hoảng sợ nhưng thân thể không có vấn đề gì, đứa nhỏ trong bụng cũng không sao. Nhưng tôi cùng chị Mi lấy khẩu cung người làm náo loạn hiện trường thì hắn kiên quyết nói mình bị người khác uy hiếp, có một người đàn ông cầm dao để sau lưng hắn, nếu hắn không làm theo lời người đó thì sẽ giết chết hắn, mọi người nói xem lời hắn nói có thể tin sao? Tôi nghĩ hắn chỉ nói dối để trốn tội."
Thạch Nguyên Phỉ tiếp lời: "Cũng không nhất thiết là hắn nói dối, nói không chừng người đàn ông cầm dao uy hiếp hắn chính là tòng phạm của Trần Vĩnh Niên, chẳng phải trong điện thoại của Trần Vĩnh Niên có tin nhắn cảnh báo sao, chỉ tiếc là tôi không thể điều tra được số di động là của người nào."
Triệu Cường buồn lòng: "Đã hơn nửa ngày rồi mà lại không thể kết án."
Lúc này đột nhiên Mộc Cửu mở miệng: "Hắn không có tòng phạm, có thể đó chỉ là trò đùa của một người thôi."
"Trò đùa? Việc này thiếu chút nữa đã làm chết một mạng người." Triệu Cường nghe xong liền tức giận.
"Hắn có thể nhắn tin cảnh báo cho Trần Vĩnh Niên trước khi chúng ta tìm ra hắn, chứng minh hắn đã sớm biết Trần Vĩnh Niên là hung thủ, việc này chỉ có hai khả năng, một là hắn thông qua manh mối của chúng ta tìm ra được Trần Vĩnh Niên, hai là hắn đã nhìn thấy hung thủ bắt cóc nạn nhân hoặc hắn thấy được quá trình bỏ xác.
Đường Dật nhớ lại nói: "Vụ án đầu là do hai người nhặt ve chai phát hiện, vụ thứ hai thì do một cảnh sát trong đội Điều Tra Ma Túy phát hiện."
Tần Uyên nghiêm túc nói: "Là ai trong đội Điều Tra Ma Túy."
Hồng Mi lật tư liệu nói: "Là Lí Thiên Bằng, đội trưởng nghi ngờ hắn."
"Khoan đã, Lí Thiên Bằng có phải là người lúc trước muốn vào đội của chúng ta nhưng lại bị từ chối?" Triệu Cường dường như nghĩ được việc gì đó, tròng mắt chuyển động, đột nhiên vỗ bàn, "Tôi nhớ rồi, lúc tôi ở hiện trường thứ nhất có nhìn thấy hắn, hắn còn đến chào hỏi tôi."
Lời nói của Triệu Cường càng thêm chứng thực phán đoán của Tần Uyên, anh lạnh lùng nói: "Một cảnh sát điều tra ma túy có thể xuất hiện ở nơi nào, Thạch Đầu, điều tra xem hôm nay hắn ở nhà hay ở cục cảnh sát."
Không lâu sau, Thạch Nguyên Phỉ, xuất hiện ở phòng họp, "Đội trưởng hôm nay hắn không ở trong cục."
Tần Uyên quyết định thật nhanh, "Đi, đến nhà hắn."
Đến dưới lầu nhà Lí Thiên Bằng, Tần Uyên bảo Triệu Cường và Trần Mặc ở trong xe, anh cùng Mộc Cửu cùng nhau lên lầu.
Triệu Cường không dám phản đối ý kiến của đội trưởng, chờ Tần Uyên và Mộc Cửu vào tòa nhà thì ở bên cạnh Trần Mặc nói: "Anh nói xem sao chúng ta chỉ có thể ngồi chờ trong xe."
So với Triệu Cường thì Trần Mặc thản nhiên hơn nhiều: "Họ phải đi nói chuyện khách sáo, chúng ta đi chung cũng vô dụng."
Triệu Cường không chút suy nghĩ nói: "Vậy thì sao chứ, tôi cũng biết nói chuyện khách sáo mà."
BẠN ĐANG ĐỌC
NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - Dực Tô Thức Quỷ [ Full ]
Bí ẩn / Giật gânThể loại: Hiện Đại, Trinh Thám Độ dài: 57 chương + 5 ngoại truyện Raw + Convert: lovelyday (tangthuvien) Editor + Beta: Hachonie Poster: Tiểu Giang Nhi Tôi phân tích được tâm lý họ, vậy tôi cũng như họ? Đội trưởng đội Điều Tra Đặc Biệt và đội viên l...