Chap 82: Trở Lại Quê Hương(I)

895 42 8
                                        

Author: Chumeodethuong

Trước khi Kayleen đăng chương này, mk biết những chương tiếp theo có nhiều bạn đã đọc qua. Nhưng vì thời gian gần đây em gái (Bích Ngọc giúp) cho Kayleen chỉnh sửa lại chính tả và văn phạm, giúp bổ sung cho truyện hay hơn.

Đồng thời Kayleen có thêm vài chi tiếc mới và chương, mk sẽ cố gắng đăng chương mỗi tuẩn.

Cám ơn bé Ngọc rất nhiều đã giúp cho chỉnh sửa truyện chị.

Kayleen cám ơn mn đã ủng hộ.


*********************************************************

Paris Pháp......................

Buổi tối, cơm nước xong, cô đang rửa chén ở dưới bếp thì một vòng tay từ phía sau vòng đến ôm chặt hông cô.

Cô đưa tay đẩy anh ra.

'' Không thấy em đang rửa chén sao, tránh ra, đừng làm phiền em''

'' Em có cần nặng lời vậy với bảo bối của mình hay không? Không biết, anh mặc kệ, em càng đẩy anh càng ôm''

Kỳ Ngôn nói là làm, cô cảm nhận tay của anh siết chặt lấy hông cô, đúng lúc cô rửa chén xong.

"Diệp Kỳ Ngôn!"

Cô nghiêm mặt, quay người lại tính mắng tên bá đạo kia một trận vì dám cảm trở công việc của cô, nhưng khi quay lại cô lập tức trợn tròn mắt, môi cô và môi Diệp Kỳ Ngôn chạm vào nhau, cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh rất gần.

Trái tim cô bắt đầu chạy loạn, mặt cũng đỏ lên, khuôn mặt Kỳ Ngôn phóng đại trước mặt cô, chưa bao giờ cô và anh ở cự li gần như vậy, còn hôn nữa. Mặc dù bên nhau 5 năm nhưng hai người vẫn chưa xảy ra bất cứ cái gì.

Đang lúc cô sững sờ , quên cả việc tránh ra thì Diệp Kỳ Ngôn cười một tiếng xấu xa, đến nỗi khuôn mặt cũng sắp biến dạng , vuốt sống mũi cô một cái, cất giọng trêu đùa:

"Bảo bối, anh không ngờ em biến thái như vậy, thấy anh phong lưu tuấn tú liền cưỡng hôn sao?"

"Diệp Kỳ Ngôn, anh bị bệnh hoang tưởng phải không?"

Cô đẩy anh ra, nhảy ra khỏi ngực của anh, cách anh một khoảng cách khá xa.

Diệp Kỳ Ngôn bật cười, từng bước tiến lại gần cô:

"Bảo bối, em xấu hổ sao?"

"Anh không được đến gần đây!"

" Anh cứ đến, em làm gì được anh, cưỡng hôn anh rồi giờ muốn xách dép bỏ chạy sao? Em xem Diệp Kỳ Ngôn anh là trai bao hả?"

Người kia vẫn không từ bỏ ý định muốn trêu đùa với cô. Càng nói anh càng tiến đến gần.

"Anh...."

Mặt cô đã đỏ, giờ còn đỏ hơn quả cà chua nữa, thật xấu hổ quá.

Diệp Kỳ Ngôn chép chép miệng, câu nói tiếp theo của anh khiến cô hộc máu.

"Mùi vị của em cũng không tệ, muốn thử thêm một lần nữa không? Nạn nhân là anh đây tự nguyện. "

"Anh....không biết xấu hổ."

Tổng Giám Đốc Tàn Bạo!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ