Tittle: Mất trí nhớ
Tác giả:Abby
Dịch thuật: Quicktranslator
Edit: Hiên Viên Nguyệt
Thể loại: Đoản văn, đam mỹ, HP đồng nhân
Couple: Severus Snape x Harry Potter
Status: Completed
Tóm tắt:
Harry mất trí nhớ không rõ nguyên do, tỉnh dậy nhìn thấy Snape thì gọi anh một tiếng "chào buổi sáng, cha thân yêu"
....
cái này vốn không chia chương, nhưng vì mình lười nên mình edit đến đâu sẽ quăng lên tới đó => chia thành vài phần nhỏ ^^ ~
———-
Ngoài lề:
Không bản raw, không văn án ( vì là đoản văn đó mà), chỉ có duy nhất một bản Qt trong tay, và... chém nát nhừ như cám =.=
Được mình bốc đại từ trong một cơ số HP đồng nhân bên .
I.
"Cha... chú thực sự không phải là cha của con sao?"
"Nếu còn nhắc lại điều hoang tưởng ngu xuẩn nhất thế gian đó một lần nữa, ta đảm bảo cậu sẽ không còn răng mà đánh"
"Uhm... dạ... Ể? Sao con không có tí cảm giác nào khi nghe mấy câu đe dọa vậy? Có khi nào... chú, con dám cá rằng chú rất thường xuyên dọa nạt con như thế há?"
"Nhóc ngươi đúng rồi đấy. Sống dưới ách thống trị độc đoán chuyên quyền hơn bảy năm trời. Mà thật không may cho cậu là ta lại là một trong số những kẻ đày đọa cậu hết cỡ, có khi cậu hận ta đến chết đi được chứ chẳng chơi."
"Ớ... thế tức là... chú đang nói cuộc sống của hai mẹ con con trước đây đó sao? Hai người ly hôn phải không?"
" Potter... ta đã từng nghĩ rằng cậu đần đến độ không thể đần độn hơn nữa rồi đấy. Nhắc lại một lần chót, ta không phải là cha của cậu!"
"Nhưng mà chẳng phải trong căn phòng này dán đầy ảnh của chúng ta hay sao? Thế rốt cuộc thì chú là ai?"
"Xéo ngay cho ta được yên, thằng nhóc Gryffidor não mịn đáng ghét"
Cơn cáu tiết khủng khiếp lập tức nổ đoành. Gậy phép vừa giơ lên, Harry Potter vẫn còn tròng nguyên áo ngủ trên người lập tức được "xéo" bay khỏi phòng ngủ của Severus Snape.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Harry, bồ thấy đỡ hơn chút nào chưa?"
Trong một căn phòng nhìn rất giống phòng cấp cứu, Harry nằm bẹp trên giường, cầu cho vết thương sau lưng khỏi nhanh một chút. Ngồi bên giường là một cô gái trẻ với mái tóc nâu xù đang ân cần lo lắng hỏi thăm săn sóc.
"Ư... đỡ hơn nhiều rồi... Tớ hỏi một chút này, cha tớ ghét tớ lắm hả? Ý tớ là... uhm... trước khi tớ mất trí nhớ ấy mà, cha tớ cũng thường tống cổ tớ ra khỏi cửa như hôm nay í" Harry đau lòng khôn xiết, cậu đã có thể đoán được phần nào nguyên nhân mẹ mình không có ở đây rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Harry Potter Đồng Nhân
Ficción GeneralCOI CHỪNG Có 21+ Lưu về đọc vì tìm không ra trên wattpad thôi ! Từ nhiều nguồn khác nhau! Không biết có SE k nữa? https://www.lofter.com/tag/sshp