Hà Thanh Tuyết sau khi rời đi, Mộ di nương hận tới nghiến răng. Tiện nha đầu, giả bộ ôn nhu gì chứ? Nếu không phải nàng thì nữ nhi của bà đâu ra nông nỗi này. Chỉ biết đi dụ dỗ đàn ông, giống hệt mẫu thân nàng!
Mộ di nương vội vào phòng chứa củi, đỡ lấy Hà Như Anh mà xem xét. Cũng may tiện nhân kia vẫn còn lương tâm mà chữa cho con gái bà. Hà Như Anh chợt nhíu mày, mí mắt khẽ mở. Bà vui sướng.
"Anh nhi, ngươi tỉnh lại rồi. Hại nương lo chết đi được."
"Nương...." Hà Như Anh mơ hồ nhìn bà. Chợt nhớ tới gì đó, nàng bật dậy, nghiến răng nói.
"Hà Thanh Tuyết! Con tiện nhân ngu xuẩn đó. Tất cả là tại ả!"
Hà Như Anh nói như chỉ hận không thể đem Hà Thanh Tuyết đi lột da. Tại sao chứ? Rõ ràng cùng là nữ nhi của Hà gia mà tại sao nàng lại không được phụ thân yêu thương? Hà Thanh Tuyết kia là tứ phẩm luyện dược sư thì nàng cũng là bạch ngân chiến sĩ. Nào có thua kém gì đâu. Chẳng qua nàng chỉ là thứ nữ, có mẫu thân là di nương. Còn đại tỷ kia là đích nữ, vậy mà lại chịu sự khác biệt này sao? Nàng không cam lòng. Đến ngay cả nam nhân nàng thích cũng được hối hôn với nàng ta. Rốt cuộcHà Như Anh nàng có cái gì thua kém Hà Thanh Tuyết chứ?
Mộ di nương đau đớn nhìn nữ nhi của mình. Bà ôm nàng vào lòng, khóc.
"Anh nhi, con không cần phẫn, không cần bi. Nương nhất định sẽ giúp con trả mối nhục nhã này cho Hà Thanh Tuyết!"
Nếu giờ bà biết âm mưu của bà lại làm hại cả đời nữ nhi mình, hẳn bà đã đâm đầu xuống đất mà chết quách cho rồi. Bất quá, những người ích kỉ lại chẳng bao giờ nhận ra sai lầm của mình mà chỉ muốn làm những thứ có lợi cho mình. Đối với họ, họ là nhất, những người khác luôn là kẻ sau họ.
Hà Thanh Tuyết vui vẻ bước đi. Nàng đương nhiên biết Mộ di nương sẽ không bỏ qua cho nàng. Nhưng, nàng quan tâm sao? Dĩ nhiên là never rồi! Nàng có ăn no rửng mỡ mới quản bà ta âm mưu gì. Thích thì cứ đến mà tìm nàng. Nàng luôn sẵn sàng ở trong tư thế ngênh đón bà ta.
Nếu hỏi thế gian này độc nhất là ai thì tất nhiên chính là nàng. Nếu hỏi tàn nhẫn nhất là ai, vẫn sẽ là nàng. Nếu nàng nhận mình số hai chỉ e là chẳng ai dám đứng nhất. Tâm thủ ngoan lạt, thủ đoạn mưu mô, âm hiểm khó lường, đó chính xác là bản tính trời sang cho nàng. Và trên đời này chỉ có một nam nhân xứng với nàng, chính là đồng hạng sát thủ với nàng, biệt danh S Vương Triêu Vân! Cả cuộc đời nàng, cho dù là kiếp trước hay kiếp này, cũng sẽ chỉ có mình hắn.
"Tiểu thư, tiểu thư!" Hạ Xuân bỗng hớt hải chạy tới. Hà Thanh Tuyết nhíu mày.
"Có chuyện gì?"
"Vương... tứ vương gia đến tìm người kìa!"
"Vương Tử Duệ?" Hà Thanh Tuyết không chút biểu tình hỏi.Nàng vẫn không quên ngày ấy, hắn thân không mảnh vải mà tằng tịu với Hà Như Anh ngay trong thư phòng của Hà gia. Mấy lời của hắn nói với Hà Như Anh hôm đó nàng vẫn nhớ kĩ. Hắn nói nàng chỉ là luyện dược sư, lấy nàng về chẳng qua chỉ là cái danh, so với lấy Hà Như Anh thì chẳng có gì tốt.

BẠN ĐANG ĐỌC
Dị giới sủng phu của hắc phi
Non-FictionNàng với hắn kiếp trước là vợ chồng. Nàng yêu hắn như yêu tính mạng mình. Hắn yêu nàng hơn cả tính mạng mình. Bị đồng đội phản bội, nàng xuyên tới dị giới. Ở đây, nàng gặp hắn nhưng hắn không còn là nam nhân phong hoa tuyệt đại, kinh tài tuyệt diễm...