A.
Hôm nay khí trời thật tốt.
Kẻ tham ăn sau bữa tiệc lớn Chu Tiểu Dĩ nói như vậy.
Buổi chiều mùa hè thêm cái điều hòa sẽ khiến người ta rất buồn ngủ, mấy ngày nay bởi vì kích động không giải thích được vào ban đêm dẫn đến không ngủ được, cho nên vừa rồi sau khi vận động mệt mỏi ở trên giường, giả vờ ngủ mấy giây sau thực sự ngủ mất.
Khi tỉnh dậy trời đã tối đen, ánh sáng yếu ớt bên ngoài xuyên qua cửa sổ chui vào, Hà Trừng mở cái đèn nhỏ bên giường, tay cầm một quyển sách yên lặng xem, em ấy đã mặc quần áo đàng hoàng dựa trên giường, lưu lại tôi một mình không mặc gì ở trong chăn.
Tôi rút đầu vào trong chăn, tuy đã làm qua chuyện thân mật nhất nhưng liếc nhìn cơ thể vẫn khiến người ta vô cùng xấu hổ.
Bởi vì tạo ra tiếng động, em ấy cúi đầu nhìn tôi, tôi chỉ để hai mắt lộ ra ngoài, cười ha ha với em ấy.
"Buổi chiều tốt lành!" Tôi nói.
Em ấy nghe xong mỉm cười, đáp lại lời tôi:
"Buổi chiều tốt lành!"
Nói xong em ấy cầm kẹp sách đặt vào chỗ đang đọc, khép lại thuận tay đặt bên giường, vén chăn lên muốn chui vào, tôi nhanh tay lẹ mắt đè chăn lại, lui ra sau.
"Trước hết em lấy đồ cho chị mặc."
Nói xong không hiểu sao tôi đỏ mặt, vì không để em ấy phát hiện, tôi cuộn người trong chăn.
Thực sự là... thực sự là làm cho người ta xấu hổ.
Hơn nữa vừa rồi, tôi dưới thân em ấy, trời ơi, giọng đó không phải của tôi.
Hà Trừng nghe lời tôi, đứng dậy đến tủ quần áo tìm một cái sơ mi trắng.
Sơ mi trắng là tiện lợi nhất, nó có độ trong suốt như ẩn như hiện, chiều dài như ẩn như hiện, cổ áo như ẩn như hiện.
Chui trong chăn mặc đồ, ánh sáng không đủ càng thêm bối rối, vén chăn lên mới phát hiện cài sai nút. Muốn tiếp tục chui vào cài lại, Hà Trừng ngồi bên cạnh đã chịu không được đưa tay bắt lấy tay tôi, ngăn cản hành động của tôi.
Em ấy không nói gì, ánh mắt không chút gợn sóng, từng nút từng nút cởi ra, rồi từng nút từng nút cài chặt lại, giống như khi tôi còn bé, tôi đối với con búp bê vải của mình.
Tôi xấu hổ nhưng trong mắt Hà Trừng cái gì cũng không có, em ấy đối với chuyện này không thể hiện biểu tình gì, cũng không giống như thường ngày đùa giỡn tôi, thái độ vô cùng thản nhiên, nếu không phải ánh mắt em ấy nhìn tôi vẫn ôn nhu như trước, tôi sẽ hoài nghi em ấy sau khi ăn sạch rồi không còn yêu tôi.
Người bình thường thường có tâm lý trái ngược, muốn bạn làm gì, bạn có thể mâu thuẫn không muốn làm, mà em ấy lạnh lùng như vậy, ngược lại khiến tôi muốn lột đồ của em ấy, cùng em ấy tái chiến ba trăm hiệp.
Nằm xuống lần nữa, tôi kéo em ấy cùng nằm, chúng tôi mặt đối mặt nhìn nhau vài lần, tôi cười với em ấy, hỏi:
"Em đang nghĩ gì?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHHĐ-Edit]_Cuộc đời này đáng để chờ đợi!- Mễ Nháo Nháo
DiversosCuộc đời này đáng để chờ đợi! Tác giả: Mễ Nháo Nháo. Editor: Min Beta: Cin Nhân vật chính: Hà Trừng (học muội) x Chu Tiểu Dĩ (học tỷ). Nhân vật phụ: Ngư Ngư, Đường Sóc, Triệu Giai. Thể loại: Bách hợp, nhẹ nhàng, ấm áp. Raw hoàn: 64 chương.