Hoseok vừa về đến nhà để không thể tin được căn nhà trước mắt là của mình. Bắp rang trên thảm là điều cậu ghét nhất, ghế sofa bị lệch, chăn trong phòng cũng nằm nữa trên nữa dưới. Ga giường bì nhăn nheo, gối tung toé cả lên. Rốt cuộc cuộc trước đó Hoseok đã xảy ra chuyện gì thế, cậu choáng với mọi thứ. Nhìn đi đôi tất còn nằm cả trên bàn.
Mấy ngày trước khi bạn không đi học đó là khoảng thời gian thiếu đi sức sống nhất của cậu. Mọi thứ xung quanh dần dần chỉ xoay quay chiếc điện thoại, mong chờ một giây nào nó số điện thoại của bạn có thể gọi được.
Những điều đó khiến Hoseok thành một con người lười biếng trái ngược hoàn toàn với cậu trước đó.
Cậu bỏ balo xuống, xếp giày ngay ngắn trên kệ, lấy một chiếc túi giấy và bao tay để gom sạch hết mọi thứ.
Những miếng khăn giấy chứa đầy dịch nhờn nằm ngay trên mặt bàn. Cả boxer nằm trên laptop.
- Những thứ bệnh hoạn.
Đúng đều là những thứ bệnh hoạn, cho đến khi cậu vào phòng dọn dẹp thì ngăn tủ đựng những món linh tinh cũng mở toang ra và nó hoàn toàn trống trơn.
Hoseok ngạc nhiên, trong mấy ngày buồn kia những món " hàng" của cậu cũng biến mất. Chuyện gì đã xảy ra ?
Khi cái thùng đặt bên cửa sổ thu hút cậu, lúc đó cậu mới nhận ra những ngày trước chính cậu là người có ý định đóng gói và vứt chúng đi.
Hoseok vò đầu, tự cười bản thân mình.
- Tại sao tao phải vứt tụi mày chứ, tụi mày đã làm gì sai, thôi quay về nào.
Quay lại với phòng khách, chiếc laptop là một trong những thứ chứa đầy sự bệnh hoạn nhất. Không chỉ bên trong mà lẫn bên ngoài. Dịch nhờn trắng vương cả trên bàn phím, màn hình. Đó là đóng chiến tích của chính Hoseok gây ra.
Bạn sẽ không thể tưởng tượng nổi con sói mang tên Hoseok đã phát điên thế nào trong lúc tưởng tượng đến cái cơ thể trắng nõn của vài cô gái cậu xem qua đâu. Trong đó có thể có cả bạn....
Cậu mỏi nhừ ngã người xuống sofa, như muốn thiếp đi. Đôi mắt lim dim một lúc rồi chợt nghĩ đến cảnh tượng bạn bước vào nhà cậu với một bộ đồng phục ngắn củn cởn không cài cúc.
- Oh shittt !
Cậu điên mất rồi, tại sao nó lại đến nữa ? Cậu bật dậy vò đầu. Tự chửi bản thân, như một cách trấn tĩnh lại mình.
Rồi cậu quyết định đi tắm trước khi bạn kịp đến.
Hai tay bạn nắm chặc lấy quai balo, lo lắng. Khi thang máy cứ tiếp tục hướng thẳng lên tầng trên. Con số màu đỏ dừng lại ở tầng 24 và cửa từ từ mở ra.
Bạn chừng chừ bước ra khỏi thang máy, lấy một chút dũng khí cuối cùng. Rồi bước về phía hành lang.
- Đây rồi.
Bạn dừng lại, nhìn về phía cánh cửa gỗ màu nâu. Áp tai vào lắng nghe xem bên trong có gì.
Một nỗi bất an tột cùng dâng lên đại não.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JH ] Your body is amazing !
FanfictionHoseok là một cậu học sinh ngoan. Cho đến khi anh bắt đầu tò mò về cơ thể bạn. Sẽ như thế nào nếu anh có những yêu cầu quái dị ?