Trong lòng anh ta biết rằng từ đó về sau anh ta không thể gặp Loan Đậu Đậu một mình.
Loan Đậu Đậu bị hắn ôm vẫn kêu gào: “Mắt anh ta không tốt, không thể uống rượu! Anh tìm anh ta uống rượu là muốn lấy mạng anh ta sao?”
“Em rất quan tâm đến cậu ta?” Thạch Thương Ly dễ dàng ném cô vào trong xe, rồi ngồi vào ghế lái.
Loan Đậu Đậu ngẩng đầu ưỡn ngực, hào khí ngất trời: “Đó là đương nhiên, quan tâm bạn bè chẳng lẽ không được sao?”
Thạch Thương Ly dùng ánh mắt “bất trị” nhìn cô. Căng thẳng, cuối cùng chậm rãi buông lỏng. Nói thẳng ra cô cũng sẽ không tin lời hắn, ngược lại có thể vì đồng lòng mà quan tâm Thẩm Nghịch hơn! Như vậy đối với ai cũng không tốt!
Loan Đậu Đậu cho rằng hắn đồng ý, rầm rì nghiêng đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ! Trong đầu thoáng hiện ra câu nói của Thẩm Nghịch: “Tôi không thích nói dối, bình thường trả lời đều là thật.”
Vấn đề của cô, anh ta trả lời: “Tôi nói đúng cô có tin không?”
Anh ta còn nói là???Là “thích”? Loan Đậu Đậu kinh hãi trợn to mắt, cả người rợn tóc gáy.......Làm sao có thể? Điều này thật kỳ quái, không phải Thẩm Nghịch là đồng tính luyến ái sao?
Lần đầu tiên gặp mặt anh ta thẳng thắn nhận thức không kiêng kỵ, thừa nhận mình là đồng tính luyến ái, người anh ta thích không phải Thạch Thương Ly sao? Người anh ta thích.......
Sẽ không, nhất định là sai lầm rồi! Nhất định là nghe lầm, có thể vừa rồi anh ta không nói gì! Loan Đậu Đậu khó chịu trong lòng, cô tự an ủi mình, làm sao có thể tin đáp án dọa người như vậy chứ!
Nhưng mà luật pháp cũng không quy định đồng tính luyến ái không được thích con gái? Đậu Đậu ngây người!
Về đến nhà, Bọ Hung “nằm ngay đơ” bên bồn cầu, gương mặt chật vật, khuôn mặt anh tuấn bây giờ vô cùng nhợt nhạt, giống như bệnh, trạm phát điện giờ phút này giống như đóa hoa khô héo.
Loại cảm giác này thật khổ sở. Cả người trong trạng thái thoát nước.......
Loan Đậu Đậu nhìn hắn toát mồ hôi, có thể nhìn thấy Thạch Thương Ly độc ác với Thạch Lãng như thế nào!!!
Bộ dáng “nằm ngay đơ” của Thạch Lãng giống như nửa chết nửa sống, cố gắng vặn vẹo lấy lòng Thạch Thương Ly cho nên mới được hắn đồng ý cho Loan Đậu Đậu dọn dẹp phòng!
Động tác Loan Đậu Đậu rất nhanh nhẹn, không bao lâu dã dọn dẹp phòng sạch sẽ, tất cả gra giường đều được đổi mới, thậm chí ngay cả con giun cũng được cô vứt vào thùng rác! Để tránh làm cho Bọ Hung không chịu nổi.
Trong không khí tràn ngập mùi của thuốc tẩy, Thạch Lãng suy yếu không còn sức nằm trên bàn ăn, không có khẩu vị đối với bữa ăn do Loan Đậu Đậu làm. Đôi mắt nhìn về phía Thạch Thương Ly, không còn hơi nặn hai chữ: “Hèn hạ.”
Sắc mặt Thạch Thương Ly lạnh nhạt, mặt không thay đổi nhìn hắn ta: “Giống nhau.”
Loan Đậu Đậu bắt đầu xới cơm! Chẳng lẽ hai an hem nhà này không thể nghĩ cãi nhau một ngày sao? Cứ phải hạch sách lẫn nhau mới cam tâm sao! Cứ xem như hai người chỉnh đối phương, có thể không làm liên lụy đến cô hay không? Không biết một người dọn nhiều phòng như vậy lại còn nấu cơm giặt quần áo rất mêt sao!

BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi- Yêu Yêu Đào Chi- Ngôn Tình- Sủng
Roman d'amourTác giả : Yêu Yêu Đào Chi Thể loại : Hiện đại , tổng giám đốc, xã hội đen, đam mỹ, H ( Truyện chưa đc đồng ý của tác giả nên đừng sao chép ) Mỗi người đều mong muốn sẽ gặp được người mà mình muốn gặp,có một tình yêu lãng mạn, người đó là ai có thể t...