Chương 8: lần nữa hoan ái (H)

334 2 1
                                    

Sau khi thưởng thức tài nấu ăn của Mộ Tuyết, Tống Vũ Dực lái xe chở cô về căn hộ. Anh đỗ xe dưới hầm rồi dắt tay cô vào tòa nhà.

Tầng 37 là căn hộ của Mộ Tuyết, tuy là về nhà cô nhưng không hiểu vì sao Tống Vũ Dực lại rành đường, thậm chí anh có thể bấm đúng số lầu mà không cần cô nói.

'' Dực, sao anh biết em ở lầu 37?''

'' Chẳng lẽ đến nhà người phụ nữ của anh anh cũng không biết?''

'' Anh điều tra em?!!''

'' Anh cần phải điều tra sao?''

Đúng, Tống Vũ Dực không cần thiết phải làm như vậy, với tính cách ngang ngược của anh, anh có thể trực tiếp hỏi cô không cần vòng vo.

'' Vậy làm sao anh biết được?''

'' Tối về anh sẽ nói em nghe.''

Tống Vũ Dực theo Mộ Tuyết vào nhà, căn nhà khá đơn giản, sạch sẽ, ngăn nắp, chủ đạo là màu trắng có vài vật dụng trang trí, chủ yếu là màu lam nhạt. 

Hừm! Cô gái nhỏ của anh rất đáng yêu! Nghĩ đến đây, Tống Vũ Dực cười ngây ngốc, điều mà trước đây chưa từng có người nhìn thấy!

'' Anh cười gì đó?''

'' Anh nghĩ đến một con mèo nhỏ đáng yêu!''

Mộ Tuyết bĩu môi, chỉ vì một con mèo mà anh không để ý đến cô, lại còn cười ngây ngốc nữa chứ! 

Mộ Tuyết hừ một tiếng rồi vào phòng, đóng sầm cửa để lại Tống Vũ Dực đang ngây người ở bên ngoài.

'' Mộ Tuyết sao lại dỗi rồi?''

'' Em không sao! Anh về đi!''

Nghe đến đây, Tống Vũ Dực không còn đủ kiên nhẫn nữa, anh mở cửa vào mặc kệ cô không đồng ý.

'' Mộ Tuyết, anh không muốn. Anh đã làm gì sai sao?''

'' Về đi! Về với con mèo nhỏ của anh đi!''

Cuối cùng anh cũng hiểu được cơn giận dỗi của cô từ đâu đến.

'' Ngoan, con mèo nhỏ đáng yêu đó đang dỗi anh! Nó đang giương vuốt về phía anh rồi!''

'' Hừ, em không phải mèo của anh''

'' Con mèo nhỏ không ngoan nữa, anh sẽ phạt em!''

Tống Vũ Dực hôn lên đôi môi đang dỗi của cô, mặc kệ Mộ Tuyết đấm đấm vào lồng ngực của anh, nhưng môi lưỡi quấn quít đến lúc Mộ Tuyết không thể thở nổi, anh luồn tay vào áo cô, xoa nắm quả đồi xinh đẹp của cô. Đến lúc Mộ Tuyết nghĩ mình sắp tắt thở Tống Vũ Dực mới buông cô ra.

'' Mộ Tuyết, anh muốn em!''

Mộ Tuyết đỏ mặt nhưng vẫn không quên ném về phía anh một ánh mắt sắc bén. 

'' Không được! Em còn phải dọn đồ!''

'' Mộ Tuyết, phòng tắm ở đâu?''

'' Hả?''

'' Anh muốn tắm nước lạnh!''

Mộ Tuyết nghe vậy bật cười

'' Đi thẳng qoẹo trái...nhưng em không có khăn mới cho anh''

Tổng Tài Biến Thái Tôi Yêu AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ