CHƯƠNG 58: NGOẠI TRUYỆN 2

10.8K 368 0
                                    


Mùa mưa năm nay rất dài, giống như là đem toàn bộ cái oi bức của mùa hè thành hơi nước, sau khi mưa xong trong không khí cũng có mấy phần ẩm ướt, không nóng nhưng vẫn khiến người khác khó chịu.

Nhan Tiêu đang chạy trên máy chạy bộ, đầu đầy mồ hôi, mới chạy có một chút mà than vãn không dưới năm lần.

Đại khái là: "Anh nhìn cái ót đầy mồ hôi của em nè, em không chạy nữa nhé?"

"Ngày khác lại tới phòng tập nha?"

"Tronng phòng tập toàn là đàn ông bắp thịt, anh không sợ em bị bọn họ dụ dỗ hả?"

.....

Biểu đạt suy nghĩ mình không phải là lười biếng vận động.

Hoắc Trạch Tích thấy buồn cười.

Chưa bao giờ thấy cô không thẳng thắn cả, trong lòng muốn nói cái gì thì lượn quanh một vòng rồi nói ra; cũng chưa từng thấy cô thẳng thắn như vậy, không che giấu suy nghĩ gì, đơn giản trong veo như nước.

Ra khỏi phòng tập, thể theo yêu cầu mè nheo nửa ngày của cô, đi ăn kem ly.

Nhan Tiêu thích phần lớn nhất, có đủ thứ loại trong một ly, nhưng cô không phải là người mắt to hơn bụng, kêu thứ gì cũng cố ăn cho hết dù dạ dày khó chịu, nếu Hoắc Trạch Tích cưỡng chế ngăn lại thì Nhan Tiêu mới dừng.

Rất nhiều lần về nhà phải uống thuốc dạ dày, luôn thề là sẽ không như vậy nữa mà lần sau lại tái diễn.

Nghĩ tới đây Hoắc Trạch Tích không nhịn cười được.

Sau khi hai người bên nhau anh rất dễ dàng bật cười.

Nhan Tiêu nói bởi vì cô ở chung với người ít cười, tiếng cười cũng giảm đi. Hoắc Trạch Tích chỉ nhàn nhạt trả lời, anh đang ở chung với một bộ phim hài.

Nhan Tiêu giận tới mức nhéo anh.

Lúc trước không dám nhìn lâu vào mắt anh, bây giờ lại dám đánh anh.

Nói đến khi trước Nhan Tiêu mặt đầy ủy khuất, nói lần đầu tiên nấu cơm cho người khác, lần đầu tiên tỏ tình, vậy mà lại bị anh hủy diệt hết cả.

Hoắc Trạch Tích hỏi hủy diệt cái gì, dù sao biểu hiện lúc đó của anh cũng đâu có quá nhẫn tâm. Nhan Tiêu trả lời, nói cảm giác luc ấy sụp đổ, cảm thấy cả đời mình vậy là xong rồi.

Về sau sẽ không tìm được ai tốt hơn anh.

Nhan Tiêu nói không một chút sợ hãi, nhưng anh nghe vào lại đau lòng.

Về sau Hoắc Trạch Tích vô tình nhìn vào quyển nhật ký của cô, vào ngày đó chỉ có một hàng chữ:

Vừa gặp quân tử lỡ cả đời.

Không phù hợp với tính cách của cô, câu văn chua chát, anh cũng không thấy có gì vui.

Bởi vì mỗi chữ viết xuống đều rất dùng sức.

Nếu như hai người không bên nhau, anh không biết liệu có như lời cô nói không, không tìm được người tốt hơn, lỡ cả đời.

Trong suy nghĩ của anh, Nhan Tiêu là một người đơn giản, người đơn giản thì dễ dàng hạnh phúc, bất luận là lấy ai thì đều tự tìm hạnh phúc cho mình.

[EDIT][FULL] Nghiện Ngọt - Hứa Sâm NhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ