Cũng trôi qua 1 năm rồi...tháng trước nhờ sự giúp đỡ của Daniel mà bé con của cậu ra đời một cách an toàn. Lúc đó cảm giác vừa hạnh phúc vừa nhung nhớ xen lẫn làm cậu không nhịn được mà khóc.Ở đây ngoài bé con thì cậu không nói chuyện với ai, nhưng hôm nay cậu đi dạo bên ngoài bị gặp người thân , có nói chuyện một chút rồi lại về.
Nơi đây rất yên tĩnh, cậu thả lỏng tinh thần để có thể thoải mái hơn và như vậy cũng tốt cho bé con trong bụng, cậu vẫn luôn kể cho bé con trong bụng về hoseok. Mỗi khi nhắc đến hoseok thì cậu lại nhớ đến đêm hắn ôm cậu và nói xin lỗi và nói yêu cậu, cảm thấy có lỗi với hoseok vì lừa dối hắn
Cậu đi vào trong lấy điện thoại lâu rồi không sử dụng, bật nguồn lên thì máy rung liên tục...tầm 5 phút thì ngưng
Tất cả là 150 cuộc gọi nhỡ và 56 tin nhắn.
15 cuộc là của taehyung còn lại là của hoseok. Bật tin nhắn lên đọc , lòng cậu lại ẩn đau.
-" bảo bối, em trở về đi"
-" bảo bối anh nhớ em"
-" bảo bối, về với anh đi...cầu xin em"
-"..." và nhiều tin khác
hoseok...
___
-" hoseok đừng uống nữa, hơn 5 chai rồi" jungkook đưa tay ngăn hắn định đưa ly lên, nghe jungkook bảo hơn 5 chai thì hắn hạ ly xuống. Úp mặt vào hai bàn tay lạnh của mình
-" jungkook cảm mơn, chú về được rồi" giọng hắn khàn khàn nói, như đang cói gắng cầm thứ gì đó
-" anh ổn chứ" jungkook tuy không nhìn thấy mặt hắn nhưng khẳng định rằng hoseok sắp không chịu nổi nữa rồi.
-" anh ổn! "
-" vậy em về, hyung nghỉ sớm " jungkook vỗ vai hắn rồi đi.
Jungkook vừa rời khỏi nước mắt hoseok liền rơi xuống.
-" yoongi à...hư...về...về đi em... " hắn ngồi thu đầu gối lại đôi mắt lạnh lùng vô cảm nay đã trào nước mắt. Hắn cũng là con người và bản thân có sức chịu đựng, hắn chịu đựng đến đây là giỏi lắm rồi. Hắn đã nói sẽ chẳng sao nhưng hắn thấy hắn chẳng ổn chút nào.
Đêm về lại thấy tim hư hao, nhung nhớ về cậu, đến giọng nói cũng run run theo. Những cảm xúc như thế hắn chỉ dám bộc lộ khi ở một mình...hắn nhớ cậu
Khuya đến có một người gục ở sofa khóc đến thương tâm, xung quanh là vỏ chai rượu .... Sáng hôm sau hắn đầu đauu ngẩng mặt dậy, nhíu mày...thật muốn ở nhà mà
---
-" cuộc họp tới đây là hết, tuần sau tôi muốn báo cáo tốt hơn. Mọi người giải tán" hoseok nghe xong người kia rồi im lặng sau đó lạnh giọng nói rồi quay ghế nhìn về phía cửa sổ sát đất. Mọi người trong phòng di tản. Không ai dám thở mạnh một cái...chủ tịch của họ mấy tháng nay thật sự rất đáng sợ, đáng sợ hơn cả mọi ngày....
Hắn phiền não dựa vào ghế, đôi mắt đượm buồn nhìn phía xa xăm...bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa và mở cửa.
BẠN ĐANG ĐỌC
➳ ɧσʂεσκ & γσσηɠί
Fanfiction《 một tình yêu đẹp giữa hoseok và yoongi.. 》 tình trạng _ đã hoàn, trong quá trình đang beta _đừng mang con tớ đi đâu khi không có sự cho phép.. #rinni