Nó lo lắng cho Phát không biết có chuyện gì xảy ra không?
Tối đó, nó không tài nào ngủ được, cứ mãi nghĩ về chuyện đó. Lỡ như có chuyện gì bất trắc với nó thì làm sao?
Cậu dằn vặt bản thân và cảm thấy có lỗi vô cùng.
Sáng hôm sau, Minh thức dậy với một cảm giác âu lo, khó chịu. Cậu ăn ổ bánh mì mà chẳng nhai nổi.
"Này con ổn chứ?" - Ba hỏi.
Minh giật mình, nó nói đỡ vài câu rồi kêu rằng có việc cần làm nên tới trường sớm.
Tới trường, nó lo lắng, không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Vừa vào lớp, nó ngồi vào bàn rồi úp mặt xuống ngay lập tức, mặc cho lũ bạn đứng tán gẫu. Nó thật sự rất bồn chồn.
"Ê tụi mày biết gì chưa, nghe nói thằng Phát đột nhập vô chỗ nào đó rồi bị bắt..."
Minh giật mình, cậu đáng úp mặt nhưng vẫn cố nghe ngóng tình hình.
"Nghe nói nó còn đi với thằng nào nữa nhưng nó may mắn trốn thoát, người ta đang truy tìm..."
Tim Minh đập mạnh hơn, nó không giấu được vẻ sợ hãi.
"Ủa vậy thằng Phát thì sao, nó có bị kỷ luật gì không?"
"Nghe nói là bị đuổi học..."
"Gì cơ??!!" - Thằng Minh la lên một cách hốt hoảng.
Cả lớp lần lượt nhìn nó, nó chạy một mạch xuống phòng hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng đang nói chuyện và làm việc với ai đó. Nó đứng bên ngoài nghe ngóng nhưng vô tình bị giáo viên phát hiện.
"Em cần gì sao?"
Nó hốt hoảng chạy đi mất.
Buổi học hôm đó với nó chậm như hàng thế kỉ. Nó ngồi học với tâm trạng bồn chồn khó chịu. Nó không thể tập trung nổi.
"Làm sao để có thể thoát ra khỏi cảm giác này đây?"
Hôm nay có buổi trực nhật và đến lượt tổ nó làm. Tổ gồm tám thành viên nhưng thiếu mất Phát nên nó sẽ làm thay công việc của Phát là giặt khăn cũng như lau bảng.
Nó cùng đám bạn ở lại làm một hồi thì có hai thằng vì có việc gấp nên xin về trước, quân số hiện tại còn năm người.
Nó lặng lẽ đứng quét trong gốc, vẫn suy nghĩ không nguôi về Phát, nỗi lo lắng và sợ hãi vẫn luẩn quẩn trong đầu nó.
Vì chỉ có năm đứa mà công việc rất nhiều nên tốn rất nhiều thời gian, chưa gì đã sáu giờ chiều.
Con Nga do đã làm xong việc của mình là lau bàn và dọn dẹp khu vực giáo viên nên nó về trước, chỉ còn lại bốn đứa lui thủi làm một mình.
Minh cố gắng lau cho xong cái khu vực tổ một rồi nhanh chóng lau bục giảng. Vừa xong thì nó phải đi giặt khăn lau bảng.
"Này tao ra giặt khăn xíu nhé!"
Nó đi bộ tới nhà vệ sinh thì tự nhiên cúp nước, thế là phải xuống tầng một để giặt.
Mặt trời đã dần biến mất, để lộ bóng xế tà. Nó lặng lẽ đi từ cầu thang xuống và nhìn xung quanh. Không ai cả và thật yên tĩnh.
![](https://img.wattpad.com/cover/177416991-288-k247574.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
300 Học Sinh Tại Mastan
Horror300 học sinh tại Mastan là câu chuyện kinh dị về vụ án giết người hàng loạt cũng như hành trình giải cứu gần 300 học sinh tại resort quỷ ám mang tên Mastan. Mastan là khu resort được điều hành bởi một cặp vợ chồng và đây là một nơi được đánh giá rất...