24. Mingyu

1K 70 3
                                    

Năm em tám tuổi.

Em hỏi anh.

- Anh ơi sao truyện cổ tích lúc nào cũng kết thúc bằng việc hoàng tử lấy công chúa vậy anh?

- Anh không biết nữa, mà anh nghe mẹ anh nói, đó gọi là kết thúc có hậu đó em, hoàng tử và công chúa là những người tốt, nên họ sẽ được hạnh phúc bên nhau.

- Vậy hả anh? Ờ mà sao kỳ vậy anh, nếu họ là người tốt thì sao không cho họ lấy nhau từ đầu luôn đi anh, bắt họ chờ lâu vậy ?

- con bé ngốc, tự nhiên mới vô câu chuyện cái hoàng tử và công chúa lấy nhau, thì còn gì để kể cho em nghe nữa đâu?

Em gãi đầu , cười ngượng ngùng vì nhận ra sự ngốc nghếch của mình. Buổi chiều chan hòa trong ánh nắng trong vắt và gió thổi nhè nhẹ. Giọng anh vừa ấm áp vừa dễ thương lại bắt dầu một câu chuyện khác, dĩ nhiên là một câu chuyện đến cuối cùng hoàng tử mới lấy được công chúa.

***

Năm em mười sáu tuổi.

Em trở thành thiếu nữ. Và đó là một năm đặc biệt trong cuộc đời em. Đặc biệt bởi hai câu nói. Một câu là anh nói với em, một câu còn lại là em nói vu vơ trước biển , nhưng anh lặng lẽ đừng kề bên và lắng nghe.Anh nói với em rằng,thật ra công chúa nên chọn con ngựa trắng của hoàng tử, vì con ngựa trắng mới là người hiểu cô hơn.Câu chuyện ngày xưa anh kể giờ xuât hiện thêm nhân vật con ngựa trắng của bạch mã hoàng tử.Thật ra nhân vật đó xuất hiện chỉ vì ngày qua tháng lại những câu chuyện cổ tích của anh cạn kiệt dần, dù em biết anh đã vắt hết tâm sức cố tìm từ bốn phương trời những câu chuyện phép màu thú vị để mỗi lần gặp em ,anh đều tươi tắn và hứng khởi , kể những câu chuyện hay ,hấp dẫn và luôn kết thúc viên mãn. Nhưng mỗi ngày qua đi, là ánh mắt anh lại như thêm lo lắng vì câu hỏi, lần sau sẽ kể chuyện gì đây.Em nhìn anh mà vừa thấy thương vừa thấy buồn cười. Hình như anh không biết rằng, chỉ cần là anh kể thì dù là câu chuyện tám năm trước anh từng kể, em cũng sẽ ngồi yên và lắng nghe thích thú. Nhưng anh luôn tìm điều mới mẻ cho em, hết truyện mới, anh phát chế từ truyện cổ ra những tình tiết mới mẻ vậy nên, con ngựa trắng thành chủ đề năm em muồi sáu tuổi.

- Những vì sao trên bầu trời đêm qua vừa cho anh biết một điều thú vị, lẽ ra công chúa nên chọn con ngựa trắng của hoàng tử thì đúng hơn.

Em thần tượng những chàng hoàng tử là thế, em đắm say những câu chuyện tình yêu lãng mạn mang đầy màu sắc cổ tích là thế mà anh lại nỡ lòng nào xem thần tượng của em không bằng một con ngựa trắng. Em tức quá, không biết làm gì, đành quay đi hướng khác không thèm nhìn mặt anh nữa. Anh vội vã quay sang xin lỗi ríu rít dù xét cho cùng anh chả có lỗi gì to tát ngoại trừ tỏ ra thông cảm với con ngựa trắng.Em dỗi hờn vô cớ, nhưng anh vẫn kiên nhẫn dỗ dành. Và vì thế "phe Hoàng Tử" vẫn thắng vào cuối câu chuyện.

Cũng trong năm em mười sáu tuổi, tự nhiên không biết em xem phim hay đọc tiểu thuyết nào,mà lại đi hỏi anh về ý nghĩa của những nụ hôn. Anh cười hơi ngại ngùng nhưng biết là không bao giờ từ chối được một cô gái ương ngạnh như em, nên anh tỉ mẫn diễn giải cho em, dù cho mặt anh đỏ lên từng chút một.

[SEVENTEEN × YOU] Bạn Trai Là Seventeen - Phần 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ