Red & White

314 12 1
                                    

"Êy. Thành tới."

Đây là một party nhỏ với lẩu và bia do hội bạn Sài Gòn của Thành Thỏ tổ chức. Đa số đều làm trong giới giải trí, nhưng là những công việc thầm-lặng, hoặc kinh doanh các thứ. Thành Thỏ mới về lại đây sau thời gian ở ẩn, cũng rất hào hứng khi gặp lại bọn nó.

Đàn ông đi nhậu, đương nhiên càng đông càng vui. Ngoài đám đực rựa còn có hội chị em tửu lượng không kém cạnh ai. Party nhỏ nhưng cũng bát náo thôi rồi.

"Lâu rồi mới gặp lại anh Thành."

Ngồi đối diện nó là một cô gái trẻ. Vóc dáng thon gọn. Gương mặt thanh thoát. Gu thời trang sành sõi với áo cúp trễ vai, jeans ngắn quyến rũ. Đây là một trong số những cô nàng nó từng hẹn hò chóng vánh.

"Ừ. Chào em."

Nó đáp gọn lỏn nhưng với thái độ ôn hoà, vừa đủ để thông báo tín hiệu nó không hề hứng thú chuyện trò tiếp mà không làm đối phương khó chịu. Ơn giời, cô nàng nắm bắt được ý nó nên chỉ mỉm cười hiền hoà đáp trả. Không một lời dư thừa.

Sau một hồi thì Thành Thỏ đã ngà ngà say. Mọi người tản ra cả. Mấy cô gái theo cùng bạn trai đang xúm xít trong bếp tán chuyện. Đằng kia là một tụ bài, bên kia thì hát karaoke inh ỏi. Trò chuyện một lát với hai thằng bạn, cũng không có hứng thú gia nhập, Thành Thỏ bỏ ra ngoài ban công hóng gió.

Ban công tầng hai. Gió thổi lộng. Hơi lạnh làm Thành Thỏ tỉnh ra được vài phần.

Tiếng mở cửa ban công. Một người bước ra. Là cô nàng ban nãy.

"Ngoài này lạnh ghê. Anh đứng lát rồi vào kẻo bệnh."

"Ừm. Em cũng vậy."

Cô nàng đi đến bên cạnh Thành Thỏ. Tựa lưng vào lan can. Thành Thỏ liếc sang rồi quay lại với điểm nhìn cũ, tầm mắt phóng ra xa khắp đường phố.

"Anh giờ thế nào rồi? Em nghe nói anh không còn làm idol nữa."

"Ừa. Trở lại làm Thành Thỏ bình thường. Còn em thì sao? Công việc vẫn tốt chứ?"

"Vẫn thế anh ạ. Chỉ lo sau này già rồi thì không làm người mẫu được nữa."

Thành Thỏ trầm ngâm. Tuổi xuân trôi qua chóng vánh. Chính bản thân hắn cũng cảm thấy mình sắp già rồi.

Thành Thỏ toan đi vào thì cô nàng đã vòng tay siết chặt anh từ phía sau.

"Trước đây anh đã nói, không có chị ấy thì yêu ai cũng giống nhau cả, không còn quan trọng nữa."

Đức Thành lặng thinh.

Nó từng có một cuộc sống phóng túng như vậy. Hẹn hò qua đường, không hợp nữa thì dừng lại. Ngoài bạn gái cũ, nó chưa từng đặt tâm vào một cô gái nào khác.

Nó có thể cho các cô gái niềm vui, sự quan tâm, lời nói ngọt ngào của một người bạn trai. Đổi lại, yêu cầu của nó cũng đơn giản, phải thật xinh đẹp và đừng cắm sừng nó trong thời gian quen nhau.

Chia tay bạn gái cũ dày vò nó không ít. Lối sống tồi tệ đó để quên đi người cũ, hay bản chất nó vốn là như vậy? Không quan trọng. Chỉ cần có thể làm nó thôi nguội lạnh, bớt cô đơn.

[Fanfic] [UNI5] TOKI x  KO: Ordinary LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ