Buổi chiều, khi K.O đang say giấc nồng trong chăn ấm nệm êm phòng máy lạnh thì điện thoại reo lên inh ỏi. Theo quán tính, Thái Sơn bật dậy tắt báo thức rồi nằm ngủ tiếp.
Chuông điện thoại lại vang lên lần thứ hai.
"Má"
K.O dụi dụi mắt, nhìn trên màn hình tên người gọi.
T h à n h T h ỏ đang gọi.
Vừa mới bấm nghe, tiếng Đức Thành đã vang lên: "Sao tắt máy vậy hả??" rồi sau đó chuyển sang nức nở "Cứu anh."
K.O đã tỉnh ngủ hoàn toàn, giọng nó lo lắng cực độ: "Ông bị sao? Có chuyện gì. Bình tĩnh nói."
"Ra sân bay đón anh đi."
K.O mất 2 giây để xung thần kinh truyền về não.
"Ông có bị khùng không? Bắt taxi mà về. Làm hết hồn."
"Nhìn cảnh tượng xung quanh ai bước ra cũng có người thân đến đón, còn anh đi một mình. Anh tủi thân lắm."
"Có liên quan đến cuộc sống của tui không?"
Miệng phũ phàng nhưng nó đã đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Đầu bên kia im lặng nhưng vẫn chưa dập máy. Nó nói thêm: "Đang ở trong sân bay chứ gì. Ngồi yên đó, tới tui gọi."
K.O kéo chiếc vali màu đen. Thành Thỏ đi bên cạnh cắm mặt vào điện thoại. Mới qua một mùa Tết mà con Thỏ đã béo lên thật. Thế này thì ôm thích lắm, Sơn Sò thầm nghĩ.
"Không hỏi han gì anh mày à?"
"Biết ông sống phủ phê rồi. Cần gì hỏi."
Cái bụng của nó đáp lời bằng tiếng kêu rột rột. K.O bật cười.
"Lát về ăn đỡ mì gói với trứng chiên xúc xích."
"Ờ. Mày nấu."
Tô mì gói trước mặt bốc khói nghi ngút, con Thỏ nhấc đũa lên ăn ngay. Loáng cái thì 2 cây xúc xích đã vào bụng nó rồi. Sơn Sò ngồi đối diện uống nước lọc. Nhìn nó ăn thôi đã thấy đói. Sơn Sò nuốt nước miếng cái ực.
"Mấy đứa kia đâu?"
"Hôm nay chỉ có Nam, Phúc với tui ở nhà thôi. Đều đang trên phòng hết á. Mấy ông kia về nhà."
"Ờ."
Húp một muỗng nước lèo xong, con Thỏ trầm ngâm: "Phúc nó còn giận tao, vì tao bỏ nhóm đi lâu."
"Thì đúng rồi còn gì."
Thành Thỏ khựng lại. Đôi đũa không còn linh hoạt nữa. Nó ngước mặt lên, giọng đầy thất vọng:
"Mày cũng bất mãn tao luôn hả Sơn?"
"Không phải là không có. Nhưng ông làm gì là quyền của ông. Phần Phúc, do ổng lo cho nhóm, với thấy fans ông ngày ngày mong ngóng ông nên bực ông cũng đúng thôi."
"Ngoài việc gia đình, tao chỉ muốn có một khoảng thời gian nghỉ ngơi để sống cho bản thân tao. Làm người bình thường, không có áp lực, bộn bề. Vừa qua tao đã sống thoải mái hơn trước."
"Còn fans, tao yêu chứ. Tao đương nhiên không muốn bỏ nhóm, bỏ các em ấy. Chỉ là, một khoảng thời gian này tao yêu bản thân trước. Tạm quên đi mình đang là idol. "
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic] [UNI5] TOKI x KO: Ordinary Love
FanficViết để năm tháng sau này nhìn lại, có thể nhớ về một thời cuồng nhiệt vì họ.