Chương 54: Vấn đề ngủ (H)

6.1K 260 5
                                    

"Cái gì? Các ngươi nhanh như vậy đã muốn đi a" Tại lúc ăn tối Ngư nãi nãi nghe được Lisa cùng Chaeyoung nói phải rời đi liền đặt chén đũa trong tay xuống, đối với một lão nhân cô độc như nàng mà nói mấy ngày nay có Lisa cùng Chaeyoung ở cùng rất vui vẻ, khuôn mặt không nỡ nói "Hay là các ngươi ở đây thêm hai ngày nữa đi a, trên đảo còn nhiều địa phương chưa đến đây"

Ngư nãi nãi không nỡ Lisa cùng Chaeyoung cũng không cam lòng. Lisa nắm lấy tay Ngư nãi nãi nói "Ngư nãi nãi, chúng ta cũng không bỏ được ngươi a, chỉ là nếu không quay về người trong nhà chúng ta sẽ lo lắng"

"Lão bà ta biết rõ" Ngư nãi nãi thở dài một hơi, trong đôi mắt hiền lành ngấn nước, vỗ vỗ tay Lisa nói "Các ngươi không thuộc về nơi này, sớm muộn gì cũng phải đi, chỉ là ta không nghĩ sẽ nhanh như vậy, huống chi người nhà các ngươi sẽ lo lắng..."

"Ngư nãi nãi...." Chaeyoung nhào vào lòng Ngư nãi nãi "Tiểu Chaeng không bỏ được ngươi"

Ngư nãi nãi vuốt ve tóc Chaeyoung. Lisa ở một bên nhìn một lớn một nhỏ cùng khóc, trong lòng cũng không chịu nổi, đi ra ngoài hóng gió

Gió đêm nhè nhẹ thổi, nhìn sóng liên tiếp đánh vào bờ cát Lisa lẳng lặng đứng nơi đó. Hôm nay cùng một đám tiểu bằng hữu đùa giỡn trên bãi cát, còn dạy các nàng ca hát, ngày mai sau khi đi rồi sẽ không thể chơi đùa vui vẻ như vậy được nữa

Một đôi tay mảnh khảnh mềm mại từ phía sau ôm lấy Lisa, ấm áp từ sau lưng tỏa ra. Lisa biết rõ là ai, nắm lấy bàn tay Chaeyoung "Ngư nãi nãi nàng....."

"Nàng nói nàng mệt mỏi, đã sớm nghỉ ngơi" Chaeyoung tựa đầu trên vai Lisa "Quần áo lụa là....ta không bỏ được nơi này, ta không bỏ được Ngư nãi nãi, ta không bỏ được Tiểu Ngư, ta không bỏ được...."

Lisa xoay người, nhìn Chaeyoung mắt mũi đã đỏ bừng, đem nàng ôm vào trong ngực "Ta biết rõ, ta cũng không bỏ được, nơi này cho chúng ta những kỷ niệm rất đẹp. Ta hứa với ngươi, về sau chúng ta sẽ thường xuyên đến thăm các nàng được chứ?"

Chaeyoung nhắm mắt tựa trong ngực Lisa, khóe mắt ươn ướt "Không cho phép gạt ta"

"Sẽ không lừa ngươi"

Gió đêm thổi hai ngươi cùng nhau sưởi ấm cho đối phương.

Ngày hôm sau-----

Ánh mặt trời chói chang, mặt biển bình tĩnh thần kì, ngay cả một tia sóng biển cũng không có, có thể nói là gió êm sóng lặng

Ngư nãi nãi nhìn mặt biển, không biết là cao hứng hay khổ sở.

"Ngư nãi nãi, Tiểu Ngư các nàng đâu?" Chaeyoung không nhìn thấy bọn Tiểu Ngư liền hỏi

"Ta sợ nói cho các nàng biết liền đến đây nháo loạn làm các ngươi không đi được. Thừa lúc gió êm sóng lặng, các ngươi mau ngồi thuyền A Mộc đi thôi"

"Ngư nãi nãi...." Chaeyoung kéo tay Ngư nãi nãi, có chút nghẹn ngào

"Ngư nãi nãi, chúng ta sẽ tới thăm ngươi" Lisa lôi kéo tay Chaeyoung nói. Đến bên tai Chaeyoung nói "Chúng ta đi thôi"

"Ngư nãi nãi...." Chaeyoung nhìn Ngư nãi nãi không thôi

Ngư nãi nãi buông lỏng tay, Lisa đỡ Chaeyoung lên thuyền.

"Ngư nãi nãi, bảo trọng" Lisa phất phất tay

"Ngư nãi nãi, săn sóc cho chính mình thật tốt, chúng ta sẽ trở lại" Chaeyoung che lấy miệng nghẹn ngào ngã vào lòng Lisa khóc thút thít

"Các ngươi cũng bảo trọng a...." Ngư nãi nãi phất tay

Cho đến lúc không nhìn thấy thuyền nữa, xoa xoa khóe mắt dự định trở về nhà đã thấy Ngư Gia Hưng chạy tới. Ngư Gia Hưng nhìn thuyền đã đi xa, vẻ mặt uể oải "Ta còn chưa hướng các nàng cáo biệt đây, lễ vật kết hôn ta còn chưa có tặng"

"Lễ vật kết hôn?"

"Đúng vậy, Ngư nãi nãi, Dương huynh đệ cùng Thẩm cô nương các nàng đã là vợ chồng a, làm hại ta hôm qua còn hướng Thẩm cô nương cầu hôn, thật sự là mất mặt" Ngư Gia Hưng nhớ tới hôm qua liền ngượng ngùng gãi gãi đầu

Ngư nãi nãi cười nhìn Ngư Gia Hưng, chỉ sợ là Tiểu Chaeng không tiện từ chối mới cùng Tiểu La nói với tiểu tử ngốc này là vợ chồng đi. Các nàng không thuộc về nơi này cũng không nên để cho tiểu tử ngốc này ôm lấy hi vọng "Ai bảo ngươi không tìm hiểu sự việc, ngươi nha ở ngư dân thôn này tìm nương tử của ngươi đi" Ngư nãi nãi vỗ vỗ bả vai Ngư Gia Hưng

"Vậy lễ vật này làm sao bây giờ?"

Ngư nãi nãi vừa nhìn liền cười, quả nhiên là tiểu tử ngốc, thế nhưng lại tặng cá, vẫn còn sống. Không khỏi gõ đầu Ngư Gia Hưng "Thật sự là tiểu tử ngốc!" bất quá lại tặng loại cá trân quý nhất trong thôn, xem ra là mới bắt được không lâu "Cá này hay là cho ta đi"

"A...."

"A cái gì a, cho lão bà ta thì có vấn đề?"

"Không có....không có...."

.

.

"A Mộc đại ca, ngươi dừng ở đây là được" Lisa chỉ về hướng bờ nói

"Dương huynh đệ, Thẩm cô nương, có thời gian hãy đến Ngư dân thôn chúng ta chơi a, mặc dù thủy lộ có chút phức tạp" A Mộc chống gậy trúc nương đến trên bờ

"Hảo, có thời gian chúng ta nhất định đến. A Mộc đại ca, bảo trọng" Lisa cùng Chaeyoung đối với A Mộc phất tay tạm biệt

A Mộc dùng sức chống gậy trúc hương các nàng phất tay rời đi

"Chúng ta về đi" Lisa nắm lấy tay Chaeyoung nói

"Ân" Chaeyoung gật đầu nhẹ

Đi không bao lâu liền đụng phải gia đinh đang trên đường tìm các nàng

"Là cô gia cùng tiểu thư...." Gia đinh kích động hô

"Thật sự là cô gia cùng tiểu thư nha. Mau đi thông báo cho Mặc đại ca cùng Tiểu Thanh tỷ"

"Cô gia, tiểu thư. Thật tốt quá, các ngươi không có việc gì, không có việc gì"

"Làm cho mọi người lo lắng, chúng ta không có việc gì, gọi những người tìm chúng ta trở lại đi" Lisa đối với gia đinh nói

"Vâng thưa cô gia"

Thẩm phủ----

"Thiếu gia, thiếu phu nhân, các ngươi không có việc gì, thật tốt quá" Mặc Ngôn gặp Lisa cùng Chaeyoung bình yên vô sự trở lại, cao hứng nói

"Thiếu gia? Thiếu phu nhân?" Tiểu Thanh vội vàng chạy tới, đem ánh mắt dừng lại tại mười ngón đan xen của Chaeyoung cùng Lisa

Lisa cùng Chaeyoung nhìn nhau cười một tiếng, Lisa đối với Tiểu Thanh trừng mắt một cái

"Tiểu thư...." Nghiễn nhi lao tới, ôm lấy Chaeyoung "Ô ô, tiểu thư, ngươi dọa hỏng Nghiễn nhi"

Chaeyoung vỗ vỗ lưng Nghiễn nhi "Nghiễn nhi, làm cho ngươi lo lắng. Thực xin lỗi"

Nghiễn nhi buông Chaeyoung ra, vội vàng lắc đầu "Tiểu thư trở lại là tốt rồi"

"Gia gia ở nơi nào?"

"Lão gia nghe nói các ngươi rơi xuống nước mất tích, lo lắng đến tái phát bệnh"

Chaeyoung nghe gia gia bệnh, sắc mặt trắng xanh "Kia...kia gia gia...hắn..."

"Không có việc gì" Nghiễn nhi vội vàng nói "Được Bạch đại phu châm cứu liền tốt lắm. Hiện tại đang nghỉ ngơi ở gian phòng"

"Quần áo lụa là, chúng ta mau đi xem gia gia"

"Được"

Lisa cùng Chaeyoung trở lại, bệnh của Thẩm Phú Quý cũng đã tốt hơn phân nửa

Sau khi từ gian phòng Chaeyoung trở về, Lisa cùng Chaeyoung về phòng

"Hoàn hảo là không có việc gì, nếu không...ta..."

"Không có việc gì, gia gia phúc lớn mạng lớn, ngươi xem nghe tên gia gia cũng biết hắn không có việc gì" Lisa nói đùa

"Ngươi nha, cũng biết ba hoa. Ngươi nhanh đi tắm rửa đi"

"Nương tử đại nhân, nếu không chúng ta cùng nhau tắm đi"

Chaeyoung mặt ửng hồng "Ai nói muốn cùng ngươi..." sau đó đem Lisa đẩy ra ngoài

.

.

Lisa sau khi tắm xong, cao hứng đi vào gian phòng Chaeyoung

"Di, cô gia, làm sao ngươi còn ở đây a, không trở về thư phòng sao?" Nghiễn nhi tiến đến giúp Chaeyoung sửa soạn chăn mền nhìn thấy Lisa còn ở đây liền nghi ngờ hỏi

Nghiễn nhi nha, ta bình thường có phải hay không đối đãi ngươi quá tệ, lại muốn đuổi cô gia nhà ngươi đi....

Nhìn Lisa bĩu môi, Chaeyoung không ngừng cười trộm "Đúng nha, quần áo lụa là sắc trời không còn sớm. Ngươi có hay không phải về thư phòng"

Aaaaa, Tiểu Chaeng, ngươi cũng muốn đuổi ta đi sao. Lisa bộ dạng bối rối, Chaeyoung giả vờ không để ý đến nàng.

"Tiểu thư, giường chiếu đã hảo"

"Nghiễn nhi, ngươi sớm đi nghỉ ngơi đi"

"Tốt lắm, tiểu thư mau sớm chút nghỉ ngơi" Nghiễn nhi trước khi đi nhìn Lisa nói "Cô gia ngươi cũng sớm về thư phòng đi a, đừng quấy rầy giấc ngủ của tiểu thư"

Lisa lúc này hoàn toàn thua Nghiễn nhi.

Đợi đến lúc Nghiễn nhi đi khỏi, Chaeyoung không nhịn được cười ra tiếng "Xì, ngươi cũng sớm đi nghỉ ngơi đi" đối với Lisa nói

[ ChaeLice ] Hoàn Khố Tử Đế Giá ĐáoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ