Chap 26: Bỏ trốn.

403 37 5
                                    

Vừa về đến nhà thì thấy Ba mẹ của Sana đã ngồi đó bao giờ.

Nhưng lần này sắt mặt của cả hai nhìn Dahyun đều sắt lạnh.

-" Sana !!! Con vào đây!!!!"

Mẹ cô gọi cô vào với giọng cực kỳ nghiêm túc. Sana không hiểu chuyện gì đã xảy ra, cô đi vào như lời mẹ mình nói.

Ba Sana nhìn Dahyun với ánh mắt như có tà khí vậy. Dahyun cô nhìn ba Sana, thật sự vẫn là chưa thể tin được chính ba của Sana lại đi yêu con gái mình...

-" Dahyun!!! Cô đi ra khỏi nhà tôi ngay, nơi đây không chào đón cô. "

Sana mở to mắt mà nhìn ba mình, sao lại có thể đuổi Dahyun đi như vậy.

-" Ba !!! Sao lại đuổi Dahyun đi, em ấy có làm sai cái gì đâu "

-" Nó không bảo vệ được con, ta làm sao yên tâm gả con cho nó."

Ba Sana quay lại nhìn Bà.

-" Bà nói cái gì?? Gả!!! gả cái gì, không gả gì hết. Bà đã hỏi ý kiến của tôi chưa mà đòi gả Sana đi "

Ông nói với giọng rất giận dữ.

Dahyun mỉm cười trước lời nói đó, làm gia đình Sana nhìn mà khó hiểu.

-" Cô cười cái gì?"

-" Không gả cũng không được đâu hai bác ạ!!!"

Dahyun cố tình nhấn mạnh chữ hai bác. Điều này càng làm cho Ba và Mẹ của Sana tức giận hơn.

-" Hỗn xược!!!! Nó là con của tao, tao muốn gả nó cho ai thì đó là quyền của tao, mày chẳng có cái quyền gì mà quyết định. "

Nghe xong câu, Dahyun lại cười nhếch mép.

-" Vậy..... Nếu đã ăn cơm trước kẻng, thì thế nào??"

Nghe xong câu này từ miệng của Dahyun, hai ông bà như chết đứng. Hai người quay lại nhìn Sana, Ba Sana đột nhiên nổi trận lôi đình.

-" Mày...mày đã làm gì con gái tao !!!!"

-" Có làm đâu ạ!!!"

-" Mày cút khỏi nhà tao ngay "

-" Nhưng mà cháu chưa đem Sana đi, thì làm sao mà cháu đi được. "

Dahyun cô vừa cười vừa nói với vẻ cực kỳ bĩnh tĩnh. 

-" Dahyun!!!"

Sana cô cau mày nhìn Dahyun.

-" Gì vậy chị?"

-" Em đừng nói nữa "

Ba Sana, ông không thể chịu nỗi...

-" Người đâu!!! Đem tiểu thư lên phòng."

-" BA !!!!! "

Sana cô vùng vẫy khi bị bắt lên phòng. Tại sao lại như vậy... Sana cô bắt đầu khóc, cô thật sự không tin nỗi. Tại sao lại cấm cản cô và Dahyun... Sana cô bắt đầu khùng lên. Sự lạnh lùng lại bắt đầu trỗi dậy.

-" Dừng lại!!! Nếu các người dám bước lên cầu thang thêm bước nào nữa. Đảm bảo các người sẽ khó thấy ánh bình minh ngày mai."

[ Saida ] CÓ ĐƠN GIẢN LÀ THÍCH  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ