Chương 8 - Lời tỏ tình nước mắt (1)

105 7 0
                                    

Gần đây Jeonghan đang khổ não một việc. Đấy là làm thế nào để hai tên bạn thân của anh tỏ tình nhau. Mingyu thấy anh u sầu mãi suốt mấy ngày nay từ sau khi cậu xuất viện, liền tiến tới ôm anh từ phía sau, vùi đầu vào hõm cổ anh khẽ thủ thỉ:

"Nghĩ chuyện gì vậy ?"

Jeonghan thở dài, đưa tay xoa đầu cậu giống như xoa đầu một chú cún bự.

"Không có gì đâu." Anh cười.

Nhưng Mingyu biết cái "không có gì" đó chắc chắn là có chuyện gì. Cậu khẽ siết chặt vòng tay đang ôm lấy anh, thì thào nói rằng nếu có chuyện hãy nói cho em biết đầu tiên. Jeonghan chỉ gật đầu cười nhẹ.

"Mingyu này."

Ngồi trong bữa cơm, Jeonghan bỗng hỏi.

"Em chưa có tỏ tình đúng không ?" Anh hỏi một cách ngây thơ. Câu hỏi này khiến Mingyu sặc ngụm nước, liên tục ho khan. Jeonghan khẽ vỗ lưng cậu, vừa xin lỗi vừa lẩm bẩm. Mingyu biết rõ anh muốn nghe điều gì. Đúng là từ sau tối hôm đó, hai người cũng coi như đã xác định mối quan hệ rồi, thế nhưng kẻ chủ động là cậu đây vẫn chưa hề nói trực tiếp với anh rằng cậu thích anh chừng nào. Jeonghan mong đợi cũng phải thôi.

"Anh thật sự muốn nghe sao ?" Mingyu nhướn mày, trêu. Còn Jeonghan thì mặt mũi đỏ ửng lên vì ngại, khiến cậu con trai đối diện anh được một tràng cười lăn cười bò.

"Anh đúng là đồ ngốc. Em thích anh chừng nào tự anh cảm nhận không phải hơn gấp vạn lần một lời tỏ tình hay sao ?"

Jeonghan đã ngượng càng ngượng thêm. "Chỉ được cái dẻo mép." Anh mắng. Nhưng có một điều không thể phủ nhận, chính là tình cảm của anh dành cho Mingyu và ngược lại.

Tối hôm đó khi hai tay đan chặt vào nhau, chính họ đã ngầm xác định mối quan hệ của hai đứa. Khi ấy, không chỉ trong lòng Jeonghan mà còn cả Mingyu vui mừng tới phát run cỡ nào ai cũng biết, trừ đối phương.

"Mingyu này, ờm ... Chuyện của anh và Seungcheol ngày trước ..." Jeonghan chần chừ. Câu chuyện này trước giờ vốn chỉ có anh và Seungcheol biết, mặc dù đã không còn là vấn đề gì quá to tát, nhưng Jeonghan nghĩ anh cần phải nói chuyện này với Mingyu.

"Nếu là chuyện không hay, thì thôi đừng kể." Mingyu nói. "Anh cũng đừng nghĩ tới nữa." Cậu vươn tay, vén tóc mái đã dài che đi đôi mắt xinh đẹp của Jeonghan. Không phải Mingyu không muốn nghe, mà là cậu không muốn Jeonghan ở bên cạnh mình lại nghĩ về những chuyện trong quá khứ. Tất cả những gì Mingyu quan tâm, chỉ có Jeonghan của hiện tại.

Jeonghan ngạc nhiên. Anh đoán Mingyu sẽ tò mò muốn biết chuyện đó, nhưng câu trả lời của cậu khiến anh sững sờ. Anh bật cười, nói rằng anh biết rồi. Mingyu quả thực trưởng thành hơn anh nghĩ.

Tối hôm đó nằm tựa vào nhau xem TV, Jeonghan bỗng hỏi.

"Em biết được những gì về Seungcheol rồi ?"

Mingyu nhìn anh, tay cậu theo thói quen khẽ vuốt nhẹ mái tóc người thương, nói rằng em biết những gì mọi người biết. Jeonghan vẫn cố hỏi tới hỏi lui, Mingyu vẫn chỉ trả lời bâng quơ khiến anh phát cáu mà liên tục chọc người cậu khiến Mingyu vì nhột mà vừa cười vừa xin hàng.

[GyuHan] Starbreeze - dropNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ