Liệu cuộc đời tôi có phải vì sự xuất hiện của cô ấy mà đổi thay hay không?
Liệu tình yêu của tôi có chạm đến trái tim đang thổn thức của cô ấy hay không?
Tôi là Kang Seulgi, hôm nay tôi chính thức là học sinh cuối cấp 3, một năm học hứa hẹn là sẽ rất áp lực và đầy sóng gió đối với bất cứ ai không chỉ riêng tôi. Nếu như bạn bè ngay từ những năm đầu cấp 3 đã bắt đầu xác định cho mình hướng đi trong tương lai, thì tôi vẫn là một đứa trẻ vô lo vô nghĩ, để rồi giờ đây, tôi phải loay hoay tìm hướng đi cho riêng mình. Năm nay cũng chẳng thay đổi nhiều, vẫn là bạn học cũ, vẫn là lớp học cũ.. Ngoại trừ giáo viên chủ nhiệm năm nào cũng phải đổi, thì năm nay thật sự rất đặc biệt, và cũng chính vì điều đó, cuộc đời tôi giống như bước sang trang khác.
Nên nói là cuộc đời tôi hay con đường tình duyên trong đời của tôi nhỉ?
Bae Joohyun, nữ thần của trường, vừa xinh đẹp vừa tài năng, được xếp vào lớp tôi, vì sao ư? Lớp cũ của cô ấy đã bị tách vì năm nay khối 12 quy định chỉ gồm 10 lớp. Nói về Joohyun, đúng là đặc biệt lại không đặc biệt, cô ấy là bạn học cấp 1 của tôi, bất ngờ không.. chẳng những chỉ là bạn cùng lớp, khi ấy chúng tôi còn là bạn cùng bàn và khá thân. Joohyun hồi đó là một cô nhóc có vẻ ngoài bình thường, học lực bình thường, tính cách càng bình thường hơn. Nếu tôi không bị xếp vào cùng bàn với cô ấy, có lẽ tôi đã không biết gì về sự tồn tại của cô nhóc này..
Bởi vậy mới nói, mọi người có thể ca tụng Bae Joohyun bao nhiêu, ngưỡng mộ cô ấy bao nhiêu. Với tôi, cô ấy vẫn vậy, vẫn là người bạn cùng bàn ngây thơ và dễ bắt nạt năm xưa. Mặc dù chúng tôi không còn liên lạc với nhau kể từ khi lên cấp 2, nhưng con người mà, có thể thay đổi bao nhiêu chứ? Tôi đã nghĩ như vậy đấy.
Hồi đó tôi là một đứa trẻ có chút tự cao, kiêu ngạo chính vì vẻ ngoài và cả về thực lực, đối với người bạn cùng lớp cùng bàn này, tôi một chút cũng không để vào mắt, cô ấy thì luôn luôn bám dính tôi, lúc nào cũng nhìn tôi rất chăm chú, tất nhiên tôi khó chịu ra mặt. Dù sau này chúng tôi có thân hơn, thì cô ấy vẫn cứ như vậy, gương mặt ngây ngô đó khiến tôi rất muốn bắt nạt, chúng tôi bình thường cũng rất hay nói chuyện, có lần còn bị giáo viên nhắc nhở vì hai đứa cứ rôm rả trong giờ học. Mỗi lần thi cử, tôi thường giúp cô ấy làm bài, cô ấy cũng tự nhiên mà rất biết ơn tôi.
Chuyện thời cấp 1 đã trôi qua yên bình như thế, cho đến khi chúng tôi vào cấp 2. Được phân khác lớp, lúc đầu vẫn còn giữ liên lạc, tôi vẫn thường đến lớp cô ấy trò chuyện. Nhưng khoảng cách dường như càng xa hơn, chúng tôi có những người bạn mới, những niềm vui mới, những bận rộn mới trong học tập. Thế là không biết từ lúc nào, tôi và Joohyun đã trở nên xa cách, ngay cả một câu chào cũng chẳng có, cứ như thế mà lướt qua nhau, cả tôi và cô ấy, sắc mặt đều thản nhiên không chút thay đổi.
Đúng là tôi có chút phẫn nộ, sao có thể như vậy. Không phải tôi muốn làm như không quen biết Bae Joohyun, lần trước vô tình gặp tôi có đến chào cô ấy, nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ lạnh nhạt, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn tôi mà hoàn toàn hướng về nơi khác.
Dưới tư cách là một người bạn, tôi cũng có chút buồn bực.
Vậy nên kể từ hôm đó, tôi không hề chào hỏi hay nói chuyện với Joohyun, kể cả khi cả hai chạm mặt nhau. Có lẽ mối quan hệ của tôi và cô ấy sẽ vẫn lạnh nhạt như thế nếu chúng tôi không được xếp học chung lớp vào năm cuối cấp này.
BẠN ĐANG ĐỌC
|seulrene| topics |series|
FanfictionVài câu chuyện vụn vặt về hai bạn trẻ Bae và Kang