Mùi linh lan trắng thoang thoảng tỏa ra từ trong nhà bếp hệt như những ngày đầu tiên Lucy đặt chân vào đây và gặp Mirajane. Giờ ăn trưa là lúc Azh của chị đông nghịt người, và các đầu bếp phải luôn chân luôn tay làm việc trước đó khoảng một tiếng đồng hồ. Nàng tiểu thư lăng xăng chạy vặt cho bọn thủy thủ ở phòng ăn mà không dám nề hà. Không nhanh lên sẽ đến giờ ăn trưa mất, và sẽ không có gì có thể xoa dịu được cái bụng đói của lũ hải tặc thô lỗ kia đâu.
- Lucy, đem bát súp này đến phòng bệnh. - Tên bếp phó nói như ra lệnh, đặt hai bát súp thơm lừng lên khay. - Một cho bếp trưởng, một cho bác sĩ.
- Tôi làm ngay!
Tóc vàng đặt cái đĩa trên tay xuống bàn, lật đật chạy đến đón lấy khay thức ăn. Vừa nhẩm đếm từng bước cẩn thận trên hành lang gỗ, cô vừa nhìn vào hai bát súp đang sóng sánh trên tay. Bưng bê thức ăn trên một con thuyền đang lướt đi trên mặt biển không phải là chuyện đơn giản, thế nên thỉnh thoảng Lucy cũng đánh rơi vài giọt súp khỏi bát. Nghĩ đến khuôn mặt đỏ bừng vì giận của tên bếp phó cộc cằn kia, nàng tiểu thư khẽ rùng mình. Cô dám thề rằng tên ấy sẽ mang cô đi thuộc da nếu phát hiện được bát súp hắn cất công chuẩn bị vơi đi non nửa.
- Tôi nên làm gì với chị đây, Mirajane?
Lucy sững người. Giọng nói vừa nãy phát ra từ bên kia bức vách, tuy khẽ nhưng vẫn đủ cho cô nhận ra nó là của ai. Vờ như không nghe thấy gì, nàng tiểu thư tiếp tục tập trung vào khay thức ăn nóng hổi trên tay. Vẫn là giọng nói ấy nhưng khẽ hơn một tí, lại vô tình lọt vào tai tóc vàng.
- À không. Đúng ra thì tôi nên gọi chị là Lisanna chứ nhỉ!
Tóc vàng đứng ngây ra một lúc. Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Lisanna chẳng phải là tên đứa con gái đã chết của hầu tước Argia sao? Tại sao cô ấy lại xuất hiện ở trên con tàu hải tặc này chứ? Hay là cô ấy... cũng giống với Lucy?
Bần thần một lúc lâu, nàng tiểu thư mới giật mình nhìn lại hiện thực. Cô hít một hơi thật sâu rồi đưa tay gõ cửa. Hai bím tóc của Wendy lắc lư khi em nhìn cô đặt khay súp lên bàn. Ngước đôi mắt trong veo nhìn Lucy, cô bé bác sĩ trưng ra vẻ mặt ngây thơ như tờ giấy trắng.
- Của mọi người dưới bếp làm ạ?
- Bếp phó đặt rất nhiều tâm huyết vào đấy!
Lucy tươi cười, cẩn thận bưng một bát súp sang giường của Mirajane. Cô dùng khăn tay lau qua miệng của chị trong lúc Wendy không để ý, đoạn thổi nguội thìa súp rồi bón cho người bệnh. Ơn trời lần này chị cũng chịu nuốt một ít, khiến tâm trí cô như trút được cả gánh nặng. Những lời ban nãy của Wendy không tầm thường, thế nên tóc vàng đoán là em có mối thù sâu nặng với gia tộc Argia. Tuy nhiên, gia tộc Heartfilia cũng từng chịu ơn của hầu tước nên cô không thể bỏ mặc nữ đầu bếp được. Ít nhất là cho đến khi Lucy xác nhận liệu Mirajane có thật là Lisanna hay không.
- Lúc nãy đến đây chị có thấy ai không ạ?
- Thấy ai cơ? - Lucy ngớ ngẩn hỏi lại.
- Thì... kiểu như có ai đi ngang không ấy?
- Có mấy thủy thủ chạy vặt thôi. Có người còn suýt đụng trúng chị mà chẳng thèm xin lỗi nữa cơ!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nalu] Người từ biển cả
FanfictionThế giới hải tặc đầy rẫy những điều tồi tệ. Những tên lưu manh to xác. Những sát thủ vô tình. Những kẻ yêu tiền và tiêu xài chúng một cách hoang phí... Một thế giới hỗn loạn! Vô tình, những con người chấp nhận sống trong thế giới ấy lại được định m...