Chapter 10: Nội gián (3)

159 28 2
                                    

Lucy đứng chần chừ trên những bọt sóng trắng tinh. Cô nhìn lướt qua cái danh sách dày đặc tên những nguyên liệu mà nhà bếp cần có cùng cái túi tiền mà bếp phó đưa cho mà ngán ngẩm thở dài. Tuy vậy, không thể phủ nhận rằng phong cảnh ở Gathlantis đẹp mà hùng vĩ vô cùng. Những cây dừa cao dang tay đón từng cơn gió biển thổi vào như những kẻ cầm quyền đương ngắm nhìn bọn dân đen quỳ mọp dưới chân. Bãi cát trắng tựa nước da của nàng công chúa ở phía bên kia đại dương đang e thẹn khoe mình dưới những tia nắng vàng như mật. Và lớp lớp sóng biển hệt chiếc hôn trìu mến mà Poseidon dành cho nàng công chúa xinh đẹp ấy, êm đềm chạm vào đôi gò má đang ửng hồng dưới cái nắng ban trưa.

- Có vẻ như nhà bếp cần nhiều người khuân vác đây.

Levy nghiêng đầu nhìn tờ giấy chi chít chữ trên tay quý cô tóc vàng, cười khúc khích. Lucy cũng trút một tiếng thở dài cam chịu, rồi cùng nàng hoa tiêu tìm đường đến khu chợ phía bên kia hòn đảo.

- Hơi bất tiện nhỉ? - Lucy vừa đi vừa lắc lắc túi tiền trong tay. - Chúng ta neo thuyền ở xa thành phố thế này cơ mà.

- Đành chịu thôi, vì cái đầu của chúng ta đang được treo giá đấy!

- Nhưng đi dọc bờ biển thế này ổn không nhỉ? Xung quanh chẳng có ai cả.

- Coi nào Lucy, chúng ta là cướp biển kia mà! Đừng bảo với tôi là cô sợ lũ cướp cạn nửa mùa đấy nhé.

- Đâu nào, tôi không có ý đó.

- Thế thì có vẻ như là trực giác của một tiểu thư lại làm cô phiền lòng rồi chứ gì. - Levy vươn vai. - Yên tâm, tôi lo được.

Hai cô gái vừa đi vừa trò chuyện, thoắt cái đã đến thành phố đảo Gathlantic. Đặt chân vào khu chợ sầm uất, cả Levy và Lucy đều cảm thấy choáng ngợp. Những nhà buôn và thương lái đang bày mấy món hàng bắt mắt từ khắp mọi nơi ra và luôn miệng chào mời. Nàng hoa tiêu kéo cô đến gần những gian bán sách, tò mò xem qua vài cái tựa cũng như lật thử vài trang. Cuối cùng, nàng ta quyết định khuân về cả tá sách cũ sau khi kì kèo giá cả với tên lái buôn khó tính.

- Cô có vác nổi đống sách đấy không thế?

Lucy ôm trong người một túi to đựng rau củ, lo lắng nhìn sang cô gái nhỏ nhắn bên cạnh với chồng sách cao quá đầu. Nàng hải tặc hướng đôi mắt sắc sảo về phía cô, nháy một cái tinh nghịch.

- Coi nào, tôi ổn mà Lucy!

Hai cô gái may mắn gặp được nhóm của Gajeel khi cậu chàng đã hoàn thành nhiệm vụ với cái túi tiền rủng rỉnh trên tay. Cậu đỡ giúp người yêu chồng sách to đùng rồi ra lệnh cho các thủy thủ khuân giúp Lucy những thùng đựng nguyên liệu mà nhà bếp yêu cầu. Loay hoay chạy đi chạy lại giữa các gian hàng trong khu chợ, lúc nhận ra thì trời cũng đã chuyển màu. Nhóm của Gajeel, Levy và Lucy nhanh chóng soát lại danh sách cùng những thứ đã mua, sau đấy nhanh chóng quay về thuyền.

- Làm tốt lắm Lucy! - Tên bếp phó hài lòng nhìn những thùng nguyên liệu đang được chuyển vào kho lương thực. - Tất cả chúng đều tươi rói.

- Thế thì tốt rồi!

Tóc vàng mỉm cười, lau mồ hôi còn rịn trên trán. Đoạn cô trả lại số tiền thừa cho các thủy thủ làm việc tại nhà bếp và giúp họ chuyển hàng vào kho. Sau đó, tất cả thủy thủ tập trung ở boong để Natsu phân phát chiến lợi phẩm vừa thu được từ việc bán những phục sức của lũ quý tộc trong lần cướp tàu. Trông tên hải tặc nào cũng hân hoan, bởi tài chào hàng của Gajeel đã đem về cho chúng một món hời không tưởng.

[Nalu] Người từ biển cảNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ