Chu Tư Kỳ không biết hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì, hiển nhiên cũng không định khuyên nhủ, vừa định mở lời an ủi vài câu, liền thấy một người từ đầu tường nhảy xuống, vừa mừng vừa sợ kêu lên: "Chu thần y, sao ngươi lại ở đây?"Dừng một chút, sau khi nhìn thấy Diệp Tĩnh Hồng nằm bất tỉnh nhân sự trên đất, càng kinh hãi hơn một chút: "A? Diệp đại hiệp làm sao vậy? Bị thương?"
Chu Tư Kỳ không ngờ được người tới tiếp ứng bọn họ sẽ là Bạch Húc, nhìn thấy y vẫn hoạt bát thú vị như trước, trong lòng cũng thầm vui vẻ, cười nói: "Hơn nửa chỉ là vết thương ngoài da, không cần phải lo lắng."
Tuy lời nói ra như vậy, nhưng thấy Diệp Tĩnh Hồng cả người đều là vết thương, tay thay hắn cầm máu cũng không tránh được mà run rẩy.
Bạch Húc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức đi tới giúp, cùng đi với y là mấy vị hiệp khách trẻ tuổi đã rút ra bội kiếm, cùng kẻ địch truy kích bắt đầu quấn đấu.
A Trữ đem tay trái giấu vào trong tay áo, thân hình phiên bay như yến, đảo mắt liền đánh bại mấy người. Sau khi lên xuống mấy lần, mũi chân nhẹ nhàng đạp trên nhánh cây, cất cao giọng nói: "Nhị công tử, ta đi trước cứu thiếu gia."
Lời còn chưa dứt, người đã đi xa.
Chu Tư Kỳ thấy hắn đã gặp chuyện như vậy rồi, vậy mà vẫn toàn tâm toàn ý hướng về sư huynh nhà y, không khỏi thở dài một hơi, cúi đầu nhìn Diệp Tĩnh Hồng đang hôn mê bất tỉnh.
Rõ ràng đã đặt tình ái xuống, thế nhưng tại sao khi thấy người này vì y mà bị thương, trong lòng vẫn cảm thấy đau đớn?
Nếu Diệp Tĩnh Hồng không để ý đến y, chưa bao giờ đặt y ở trong lòng, vậy bất quá cũng chỉ là mong mà không được thôi, thế nhưng mỗi lúc đến thời khắc sinh tử, người này đều cho y hi vọng, sau đó lại một cước đạp đi, mạnh mẽ đem những kia tâm niệm kia đập nát, nói cho y biết tất cả chỉ là ảo mộng mà thôi.
Có được rồi lại mất đi, mới là cảm giác thống khổ nhất.
Đang lúc suy nghĩ, Bạch Húc bên cạnh đã kéo cánh tay y, dường như muốn dìu y lên, nói: "Chu thần y, nơi này không thích hợp ở lâu, chúng ta đi trước rồi nói sau."
Chu Tư Kỳ nhìn y một lúc, lắc đầu nói: "Hai chân ta đã đứt, vào lúc này hành động có chút bất tiện, e rằng phải làm phiền ngươi tìm người đến cõng ta."
"Cái gì? Ngươi cũng bị thương?"
Bởi vì sắc trời quá mờ ảo, dù cho Bạch Húc nhìn thấy dáng vẻ Chu Tư Kỳ có chút chật vật, nhưng chỉ nghĩ là do y dính phải máu trên người Diệp Tĩnh Hồng, bây giờ biết chuyện tình, trên mặt nhất thời xoẹt qua tia lo lắng.
"Ngươi, chân của ngươi bị thương như thế nào?"
"Một chút vết thương nhỏ mà thôi, an dưỡng mấy tháng liền có thể khỏi."
"Vậy thì tốt, ừm..." Bạch Húc ấp a ấp úng, thậm chí có chút nói lắp, "Vậy không bằng để ta cõng ngươi?"
Chu Tư Kỳ lông mày nhíu lại, thần thái phong lưu so với trước cũng không giảm chút nào, cố ý kéo dài lời nói: "Ơ? Ta lại cho là ngươi muốn cõng Diệp đại hiệp đấy."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Tương Tư Hữu Hại
Lãng mạnTương Tư Hữu Hại Tác giả: Khốn Ỷ Nguy Lâu Thể loại: đại hiệp ngu đần công x thần y si tình thụ, giang hồ, cường cường, ngược tâm, HE CP chính: Diệp Tĩnh Hồng x Chu Tư Kỳ | Diễn viên phụ: Bạch Húc, A Trữ, Triệu Văn Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng...