Sau một đêm có vui có buồn , cả giận dỗi thì gần tờ mờ sáng cả hai quay về nhà là lên chiếc giường quen thuộc của đôi ta để đánh tiếp một giấc nữa .
Bây giờ mặt trời cũng đã bắt đầu xuất hiện rồi nha , vì nay là chủ nhật nên bé được nghỉ được ôm anh thoải mái luôn . Bé hiện tại là đã thức rồi , vẫn như thói quen hàng ngày là tìm anh xã đại nhân cảm nhận được hơi ấm là bé đã biết đang ở trong vòng tay của ai rồi . Bởi vì mùi hương này rất quen thuộc gần như bé có thể cảm nhận được liền luôn cơ .
Thấy anh còn ngủ bé không nỡ đánh thức bởi vì anh rất mệt bởi mấy cái giấy tờ công ty anh rất bận rộn . Lặng lẽ nhìn ngắm gương mặt điển trai đó mà mãi không chán luôn cứ làm người ta mê mụi vào vẻ mặt đầy nam tính ấy . Hmm ... Vậy làm sao bé giữ nổi anh đây ? Ngoài kia , biết bao người đẹp hơn bé , tài giỏi hơn bé còn anh lại là một người đàn ông có tất cả từ nhan sắc đến địa vị thiệt là khó cho người ta quá mà .
Đang mãi ngắm anh xã thì anh đã thức khi nào mà bé không hay luôn .
- Sao bé thức sớm vậy ?
Dù đã thức nhưng anh không hề muốn dậy nha , còn dang rộng tay ra ôm bé chặt thêm nữa kìa còn lợi dụng thơm thơm người ta nữa đúng là con người lợi dụng tui gì đâu á .
- Anh hứa dẫn bé đi chơi ...
Anh ngó nghiêng qua chiếc đồng hồ . Mới năm giờ rưỡi thôi , bé đùa anh chắc ? Giờ này thì đi đâu bây giờ , gà còn chưa thức hẳn nữa kìa bé của anh ơi !
- Bé à , em nhìn đồng hồ xem mới năm giờ rưỡi sáng thôi cưng à
- Nhưng mà ... bé nôn
- Ngủ đi sáng anh chở bé đi chơi ngoan nào
Anh lại nhắm mắt nữa rồi ... bé cũng đã cố ngủ lại rồi nhưng không thành bé không ngủ được nữa .
- Anh ơi
Anh không mở mắt nhưng vẫn trả lời nha .
- Sao nào ?
- Có thật nay anh không đi làm không ?
- Thật
Vậy là thật , bé vui quá đi . Được ở bên anh rồi .
- Anh ơi
- Sao nào ?
-Bé dậy nhé
- Nhưng còn rất sớm
Nhưng bé không ngủ được thì biết sao đây anh ơi .
- Nhưng bé không ngủ được . Bé xuống nhà đây , anhh ngủ đi nhé
Chưa đợi anh trả lời bé đã chạy vào nhà vệ sinh rồi . Lúc từ nhà vệ sinh ra thấy anh đã chìm vào giấc ngủ rồi , bé đi nhẹ nhàng để anh không thức giấc mở cửa nhẹ nhàng bước xuống lầu .
Bước xuống bé đã thấy bác quản gia và các chị người hầu đã thức rất sớm để nấu ăn và dọn dẹp rồi . Bé thương mọi người quá đi , đang đi thì bỗng nảy ra một suy nghĩ hay là mình nấu bữa sáng cho anh nhỉ ? Nếu biết được anh sẽ rất vui , nhưng ... bé không biết nấu ăn . Không sao bé không biết nấu thì bác quản gia biết , bé sẽ nhờ bác chỉ bé nấu ăn tại sao lại có người vừa đáng yêu vừa thông mình như mình được nhỉ ? Anh Jeon quả là quá may mắn khi có tui mà .
BẠN ĐANG ĐỌC
KOOKV | Bé Kim và Anh Jeon
Fanfiction'' Anh say về là ức hiếp em '' '' Anh ức hiếp em khi nào ... anh là đang dỗ ngọt cưng đó '' '' Anh thương cưng nhất ''