Chap 20

5.4K 270 4
                                    

Đồng hồ trên tường điểm đúng 10h cùng lúc trong căn phòng tối mịt có một cô gái đứng lặng lẽ bên thành tường bất giác đưa mắt nhìn ra phía cửa kính như một thói quen đã đc mặc định. Sau lớp màn kính trong suốt kia là toàn cảnh Seoul sáng rực rỡ dưới ánh đèn đường cùng vs dòng xe qua lại ngược xuôi k ngớt đc thu vào tầm mắt cô. Park Chaeyoung – người con gái sỡ hữu một vẻ đẹp hoàn mỹ, cô có đôi mắt to, chiếc mũi cao cùng hàng lông mi cong vút và làn da trắng nõn nà. Xuất thân trong gia đình vọng tộc có ba đời là thương gia độc chiếm trên thị trường kinh tế ngoại quốc, tuy rằng cả họ hàng ba mẹ ông bà từ xưa đến nay đều theo con đường kinh doanh vững chắc nhưng Chaeyoung lại k mang trong mình dòng máu yêu thích như những người trong gia đình, từ nhỏ cô đã sớm bộc lộ tài năng cũng như niềm đam mê vs công việc nấu ăn vì vậy khi chỉ mới 15 tuổi cô gái trẻ ngây ngô đòi ba mẹ cho đến lớp học làm bếp và năm 26 tuổi tức ở hiện tại cô đã trở thành một đầu bếp gia chuyên nghiệp tại một nhà hàng hàng đầu trong thành phố, bên cạnh đó Chaeyoung còn là giám đốc có năng lực tài ba sỡ hữu trong tay một trung tâm đào tạo dạy học cho mọi tầng lớp có niềm say mê môn gia công tưởng chừng đơn giản này.
Nhìn qua là một người con gái xinh đẹp, gia thế xuất chúng khó ai sánh bằng nhưng cô chưa bao giờ hài lòng vs chính mình, trong sâu thẳm nội tâm cô luôn chất chứa một nỗi ưu sầu khó hiểu. Bao năm qua Chaeyoung đc sống và đc làm theo những gì bản thân cô yêu thích nhưng điều đó dường như vẫn chưa đủ để khỏa lấp sự trống trải trong tâm hồn cô. Có lẽ cuộc sống của cô là quá hoàn hảo, là quá tốt đẹp, là k có biến đổi và k có thăng trầm vậy nên cô luôn nhìn đời bằng đôi mắt dửng dưng pha nhiều phần buồn chán, ngày ngày đều làm những công việc giống nhau như một qui luật, đêm đêm lại một mình gói nỗi buồn phiền vào hai tiếng thở dài. Tất cả như thế trầm luân diễn ra theo thời gian cho đến khi cô gặp cô ấy- người con gái vs vẻ đẹp phi giới tính có ánh mắt câu hồn dẫn lối và đôi nét ngờ nghệch trên khuôn mặt…Từ lần đầu tiên gặp người kia cô cảm thấy bản thân có sự trông đợi, k biết vì điều gì nhưng cô rất mong muốn đc gặp lại người kia vì vậy cô đã chủ động đưa số của mình cho cô ấy vậy mà cả ngày một cuộc gọi điện cũng chẳng hề nghe thấy.
<< Má Chị Mập Tròn TrònMá Má Má Chị Mập Tròn Tròn>>
Ba từ bắt đầu đoạn điệp khúc của bài As If It's Your Last - bài hát mà Chaeyoung rất mực ưa thích vang lên và đó cũng chính là bản nhạc chuông cô cài đặt cho chiếc “dế” yêu của mình.
Thoáng chốc có chút bất ngờ khi nhìn thấy màn hình hiển thị một dãy số lạ, lúc này trong lòng cô lại dấy lên một sự mong đợi …Cô hi vọng người bên kia là cô gái ấy
“Yoboseyo…” – Chaeyoung nhẹ nhàng bắt máy
Đầu dây bên kia có chút ngập ngừng đáp…
 “Annyeong-haseyo…Tôi…là Kim Jisoo, người mà cô lầm tưởng là lấy cắp poster đó.”
“A” lên một tiếng, trong tâm có chút nhộn nhàng khi nghe đc giọng nói lanh lảnh của người mình đang nghĩ tới, đúng thật là linh nha, vừa nhắc tào tháo tào tháo đã tới…
“Tôi nhớ mà. Đợi cô lâu như vậy bây giờ mới gọi có phải đã suy nghĩ kĩ rồi hay k?” – Chaeyoung vui vẻ hỏi
“Nea. Tôi muốn đăng kí một khóa, cô có thể giúp tôi chứ?”
“Sẵn sàng. Ngày mai cô ghé văn phòng tôi chúng ta cùng trao đổi có đc k…”
“Được. Vậy hẹn cô 9h sáng mai. Xin lỗi vì đã trễ thế này mà còn gọi cho cô…”
“K sao. Giờ này vs tôi chưa trễ. Tôi đoán chắc cô cũng như tôi nên mới “hoạt động” vào giờ này.”
“Đúng vậy, tôi bình thường k quen ngủ sớm. Đang nhiên ngồi một mình lại nghĩ đến việc cô nói ban chiều nên mới mạo muội ấn số xem sao, ai ngờ chỉ một hồi chuông cô đã bắt máy ngay.” – Jisoo cười cười nói
“Hìhì, tôi cũng đang ngồi một mình nên nghe tiếng chuông liền rảnh tay bắt lấy thôi. Jisoo này, cô bao nhiêu tuổi rồi?” – Chaeyoung đột nhiên cảm thấy rất thú vị khi trò chuyện cùng người này
“Tôi 25, đã k còn trẻ nữa rồi.” – Giọng não nề than
“Tôi nhỏ hơn cô 2 tuổi, thế k cần gọi nhau bằng kính ngữ đc chứ…”
 “Vậy thì cho hỏi Chaeyoung à, làm cách nào mà trông em vừa trẻ lại vừa xinh đẹp như thế…” – Jisoo vui đùa hỏi
“Là vì em vốn sinh ra đã trẻ đẹp rồi nên k cần làm cách nào cả.” – Chaeyoung cũng k vừa liền đáp trả
Cả hai người cứ như vậy hứng thú trò chuyện cùng nhau, mặc dù đây là lần đầu tiên gọi điện cho nhau nhưng Jisoo lẫn Chaeyoung đều cảm thấy đối phương rất hợp tính, đều vui vẻ và thú vị như nhau.
Lúc này ở trong phòng Jennie một mình nằm trên giường, chăn cuộn tròn quấnh quanh thân, mắt mơ hồ nghĩ lan man về điều gì đó k rõ. Chợt nhiên nghe thấy tiếng cười cùng giọng nói quen thuộc từ phía ngoài, Jennie đưa mắt nhìn đồng hồ tự hỏi đã khuya rồi tại sao Jisoo còn chưa về phòng ngủ, đợi một lúc lâu vẫn còn vang vọng tiếng nói cười, nhịn k đc tò mò liền ngồi bật dậy ra khỏi phòng vs lí do đi lấy nước…
Jisoo liên tục múa máy miệng mồm vs Chaeyoung trong điện thoại mà k hay Jennie nãy giờ đứng một góc nghe thấy, sau khi cúp máy liền giật mình lập tức đổi tác phong cười cười hỏi
“Em chưa ngủ sao Jennie?”
“Ồn ào quá k ngủ đc!” – Jennie nói bóng gió
“Xin lỗi, là unnie lớn tiếng phá giấc ngủ của em.” – Jisoo cụp mắt xuống, miệng lí rí nói, bộ dáng tỏ vẻ hối lỗi…

||JENSOO|| Ma Nữ Jennie • CoverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ