"Lisa của chúng ta thật là giỏi a~" mẹ Lisa ôm nó hôn hôn hít hít như nó là con nít lên ba không bằng.
Ba Lisa lại chêm vô "Ta tự hào về con!"
Lisa lại một mặt ủ dột, chẳng thèm nói chi.
"hiếm khi cả nhà ta sum họp như vậy, hôm nay cả nhà mình đãi tiệc nho nhỏ đi!" Ông Park lên ý kiến.
"ông xã à, hay đó để mừng Lisa tốt nghiệp nhưng sau đó chúng ta phải chiêu đãi linh đình cho nó lên chức tổng tài luôn mới được." Bà Park nhiệt liệt hưởng ứng.
"đúng đó, lúc đó hai vợ chồng mình thoải mái đi chơi rồi, có hai đứa con giỏi như vậy mà."
Hai ông bà không thèm để ý tới cảm giác của nó, nắm tay nhau vào bếp nấu nướng.
Để hai ông bà đi rồi, Sooyoung mới bắt chuyện Lisa bằng cái đạp chân vô người nó.
"nè, nè đừng có mà giỡn kiểu đó nghe... " Lisa nhăn nhó, ôm cái gối hơi cuộn chân lên sofa.
" hai đứa giận nhau à?" Sooyoung nghiêm túc hỏi Lisa.
Nó im lặng, không thèm trả lời bà chị đang tò mò.
"này!!!" Sooyoung lại dùng chân khều khều nó.
" này, đã bảo thôi đi mà!!" nó bực dọc hất chân chị ra "đã bảo đang khó chịu muốn chết!"
"ngốc lắm cưng ạ, có giận dỗi kiểu gì cũng chạy đi mà năn nỉ người ta biết chưa?" Sooyoung liếc Lisa "nếu không có ngày mày mất "vợ" đừng khóc với chị nghe chưa!"
Lisa nghe câu mất nàng lại đâm hoảng, ngồi nhổm dậy nhìn Sooyoung.
"thế giờ em phải làm sao?" nó nhăn nhó hỏi
"thì mày phải cho chị biết chuyện gì mới có cách mà gỡ." Sooyoung nhướn mày.
Lisa lại đem đầu đuôi câu chuyện ra kể cho chị gái nghe. Nó đâu mà ngờ có ngày lại đi nhờ bà chị hắc ám này bày mưu chuyện tình cảm.
" uhm huh... Ngốc quá! Người ta tới như vậy là đã có ý tha thứ em rồi! Chưa thấy ai ngốc như em á~"
"Thật á?" mắt nó sáng rực lên
"đồ đầu đất! Đi tới gặp người ta ngay đi, có khi người ta đang nằm đợi mi ở nhà không chừng!" Sooyoung nháy mắt với Lisa.
Nó tươi tỉnh hẳn, bật dậy phóng ra cửa,
"nè, nè không thay đồ à? Định mang bộ đồ ngủ đó ra đường à?"
"ha ha," Lisa cười trừ chạy lên phòng 5 phút đã chạy xuống còn hỏi vặn lại "chị có chắc là em tới được chứ?"
"đồ ngốc đi mau đi." Sooyoung cười đánh đầu nó.
" mwah. Cảm ơn bà chị!" Lisa hôn má Sooyoung rồi lao đi.
Sooyoung lắc đầu, "đúng là yêu có khác!".
Chaeyoung nghe tiếng chuông cửa, nàng khấp khởi chắc mẩm là Lisa. Nàng làm mặt băng lãnh ra mở cửa"Dạ, em chào cô!!!" Ki Joon đứng trước cửa với ly matcha cười tươi với Chaeyoung.
Nàng ngạc nhiên "ơ, là em à? Có việc gì không em?"
Ki Joon cười trừ, bối rối mặt lại đỏ gay "dạ... Dạ thực ra thì em chỉ là tiện đường qua đây... Biết cô thích uống cái này nên em mua cho cô... " Ki Joon giơ ly nước cho nàng.
"oh, cảm ơn em..." nàng nhận ly nước cũng hơi khó hiểu một chút,
"em có muốn vào nhà một chút..." nàng thật sự là không muốn gặp ai khác lúc này ngoài Lisa nhưng vì lịch sự nên...
"ủa? Ki Joon, sao cậu lại ở đây???" Lisa chau mày nhìn Ki Joon.
Chaeyoung nghe giọng nói đó tim lại đánh rộn ràng, rõ ràng nàng nhớ nó chết đi được. Nàng cố nén nụ cười, phớt nó.
" a! thực ra thì..." Ki Joon mặt lại đỏ hơn như người ăn trộm bị bắt quả tang.
"tôi nhờ Ki Joon mua nước không được à?" Chaeyoung cố tình trêu tức Lisa.
Lisa chau mày "mua nước... " nó liếc ly nước nàng cầm trên tay mà hơi khó chịu với Ki Joon "em cũng có thể mua được mà!" nó nói bất mãn.
Nàng phớt nó đi "Ki Joon em vào nhà chơi đi!" nàng nói như thể đúng rồi, nhưng thực lòng Ki Joon mà vào, Lisa mà ngu ngốc bỏ về nữa là nàng "hận" nó suốt đời luôn.
"a thôi ạ, em về..." Ki Joon từ chối khiến Lisa hớn hở ra mặt.
Giằng co cuối cùng là cả ba cùng vào nhà, chẳng ai nói nhau câu gì!
Cuối cùng Lisa lên tiếng trước, "e hèm! Tớ không biết rốt cuộc cậu có chuyện gì Ki Joon à, mà cậu có thể cho tớ với cô Park đây một cuộc nói chuyện riêng được không?"
"a, tất nhiên rồi tớ sẽ về ngay... Cô em xin phép về..." Ki Joon đứng dậy ngượng ngùng
Lisa khoanh tay trước ngực, mặt hầm hầm. Mặc nàng đang cố gọi Ki Joon ở lại.
Ki Joon đi rồi, nàng lườm Lisa 1 phát "người ta đi rồi, ai đó cũng nên về giùm đi. Tôi không rảnh tiếp chuyện đâu"
Lisa nhìn Chaeyoung mà tan nát cõi lòng, nó nhớ nàng đến như vậy mà nàng sao không hiểu cho nó một chút.
Từ hôm đó đến giờ, nó không được nói một câu tử tế với nàng, không được chạm tới nàng một phút giây nào.
Chaeyoung thấy nó im lặng, nàng cũng thôi không muốn nói nữa.. Nàng rõ ràng hết giận nó rồi. Biết nó không có lỗi mà sao cứ muốn hờn dỗi nó mãi. Nàng nhìn nó, nó lại cứ nhìn nàng mãi.
Ánh mắt nó chân ái nhìn nàng, ở khoảng cách vừa đủ đau. Nó ở sofa phòng khách nàng đứng ở gần bếp... Cứ nhìn nàng mãi.
Ánh mắt chứa cả bầu trời thương nhớ, nàng cũng không nhìn nó mãi đâm ngượng lại cúi mặt xuống, chân di di sàn gỗ... Nàng thở dài...
Lisa cũng thở dài đánh thược, nó bước tới gần nàng... Chaeyoung tim càng đập nhanh hơn khi nó càng tới gần nàng.
Lisa mặc kệ nàng đó, bây giờ có đánh chết nó cũng quyết ôm nàng cho thỏa nỗi nhớ thương.
Nhưng không, nàng chỉ đứng đó im lặng... Lisa tới bên nàng, nắm tay Chaeyoung đưa lên hôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
||ChaeLisa|| ||Cover|| Ngỡ Cô Giáo Hoá Ra Là "Vợ" À!
FanficAu: dutu1976 (Tử Đằng Tử) Couple: Lisa x Chaeyoung Tình trạng: Đã hoàn