Chương 6

1.7K 102 7
                                    

Mấy nay đã bắt đầu lập thu, trời không còn nắng gắt. Ánh nắng dịu nhẹ mang đến sự ấm áp cho mọi người hoà cùng không khí tươi vui của khu chợ tấp nập. Những đứa trẻ được phụ mẫu nắm tay dắt đi, đưa mắt nhìn hết nơi này đến nơi khác một cách thích thú, miệng lại cười rất vui vẻ. Lâu lâu còn có thể nghe thấy tiếng đứa trẻ nào đó nói với mẫu thân của nó:

"Mẫu thân, con muốn mua cái này."

"Được." - Và cả giọng hiền dịu chiều con.

Nhìn thấy cảnh này ở xa xa, hai vị cô nương vận y phục màu thiên thanh, xinh đẹp tựa tiên nữ khúc khích cười. Nhìn qua liền biết hai nàng xuất thân cao quý, không phải con nhà quan lại cũng là tiểu thư phủ nào đó.

Từ bé tỷ muội họ đã thường được Mộ Dung phu nhân may cho những bộ y phục giống nhau. Thứ nhất là không muốn một trong hai đứa con gái phải ganh tỵ, tranh giành với nhau. Thứ hai do biết nhi nữ yêu thương nhau, mặc lên như vậy thực dễ thương biết bao. Vì vậy mà đối với việc này, đến lớn lên cả Song Tử và Song Ngư đều rất thích. Đúng như đã nói, hôm nay tỷ muội Mộ Dung gia cùng nhau ra chợ. Đã lâu lắm rồi, họ chưa cùng nhau đi chơi.

"Thằng bé làm muội nhớ đến khi nhỏ mình cũng làm nũng mẫu thân như thế."

"Bây giờ thì không còn nữa à?"

Song Tử nhìn Song Ngư, ý bảo muội lúc nào chả đi theo nịnh nọt, vòi vĩnh người?

"Tỷ thật là, luôn thích trêu muội đáng thương này. Nếu hôm nay tỷ bắt được muội thì sẽ tặng tỷ một cây kẹo hồ lô."

Nói xong Song Ngư liền nhanh chân chạy mất, đâu đó còn vẳng lại tiếng cười của nàng. Song Tử khá đau đầu, xem ra nên rút lại ý nghĩ rằng Song Ngư đã trưởng thành. Bề ngoài là một thiếu nữ nhưng thật ra tâm hồn vẫn cứ như một hài tử vậy. Tưởng ai cũng thích ăn kẹo như muội ấy sao?

"Đại tiểu thư, chúng ta mau đuổi theo thôi, Nhị tiểu thư đã chạy xa rồi." - A hoàn Tiểu Thất theo bên cạnh hai nàng khẽ nhắc nhở.

Chạy mất cả dáng rồi.

Mộ Dung Song Ngư muốn chơi đùa với tỷ tỷ nên chạy rất nhanh, nàng quyết định nhân dịp này mà trả thù. Lúc trước chơi trốn tìm, toàn là Song Tử thắng, lần này nàng phải thắng cho bằng được. Trên đường chạy trốn, Song Ngư chợt nhìn thấy người bán kẹo hồ lô đường. Dù đang chơi nhưng không thể nào bỏ qua thức ăn yêu thích được, nàng dừng lại ghé vào mua ngay cho mình ba cái.

"Ha ha, chắc chắn là tỷ ấy không đuổi kịp mình rồi." - Nàng vừa ăn vừa đắc ý. Bỏ xa lắm rồi mà, ha ha.

Chưa cười được bao lâu, Song Ngư phát hiện ra Song Tử và Tiểu Thất ở phía bên kia rất gần mình thì giật mình bỏ chạy.

"A, đau quá!"

Không được bao xa, Song Ngư va phải thứ gì đó cứng cứng. Nàng cứ tưởng rằng mình đụng vào tường rồi. Đến khi ngước lên nhìn thì trước mặt nàng là một nam nhân cao lớn a. Mộ Dung Song Ngư lùi lại, hơi tỏ vẻ thẹn thùng không biết nói gì. Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với một nam nhân khác ngoài phụ thân. Mà tên này lại đặc biệt tuấn lãng. Vậy vừa rồi, nàng không phải va phải tường mà chính là thân hình vạm vỡ của hắn a. Nghĩ đến đây, mặt nàng nóng lên, cúi thấp mặt không ngừng run rẩy, lời nói cũng trở nên lắp bắp không rõ ràng:

[12 Chòm Sao] Vũ Nhược CungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ