Chương 14

1.5K 101 21
                                    

"Tiểu Tùy, tiểu Tùy." - Nghe thấy có người gọi tên mình đoán chắc là tiểu thư đại nhân nhà mình nên tiểu Tùy liền quay người lại, cung kính hỏi:

"Có chuyện gì sao tiểu thư?"

"Ta đói rồi, mau đi lấy cho ta chút trà bánh đi."

"Vâng."

Nghe tiếng bước chân của tiểu Tùy rời xa, Nhân Mã cười nghịch ngợm. Cha nghĩ chỉ dùng chút chiêu này là có thể nhốt nàng ở trong phòng mấy ngày sao? Cứ chờ đó mà xem. Nàng nhất định trốn ra ngoài tìm Sư Tử tỷ tỷ chơi cùng.

Lát sau quả thật tên nô tài thân cận của nàng quay lại, nhìn qua có thể thấy hắn xách trên tay một giỏ bánh rất thơm ngon. Không hổ danh là người Nhân Mã nàng tin tưởng.

"Tiểu thư, trà bánh của người đây. Nếu còn chuyện gì người cứ căn dặn."

Thấy cửa phòng mở ra, gió từ bên ngoài theo vào thổi xiêm y trên người nàng bay bay. Thật thoải mái. Ở trong phòng mấy ngày nay không được tự do bay nhảy làm nàng khó chịu muốn chết.

"Tiểu Tùy, ngươi cởi y phục ra đi."

"Nô tài không dám, nô tài không dám. Xin tiểu thư đừng như vậy. Nếu để lão gia biết được nô tài sẽ không sống được." - Tiểu Tùy kinh hãi, vội quỳ rạp xuống liên tục cầu xin nàng, khuôn mặt xanh xao cực độ. Có cho hắn bao nhiêu bạc hắn cũng không dám làm chuyện này.

Phản ứng thái quá của Tiểu Tùy khiến Nhân Mã bực dọc. Kêu cởi y phục thì cởi y phục, làm như bảo hắn đi đánh phụ thân nàng vậy. Nhân Mã bước gần đến, hạ thấp người định nói gì đó nhưng làm hắn càng thêm sợ hãi lùi xa.

"Ngươi làm cái gì vậy? Cởi y phục ra cho ta mượn."

Câu nói bực dọc này của nàng khiến cho Tiểu Tùy vừa rồi sợ đến hai chân mềm nhũn trở nên kinh ngạc hơn, cũng có vẻ đã trấn tĩnh đôi chút.

"Người là định...định mượn y phục của nô tài thôi sao?"

"Đúng vậy? Ngươi lại nghĩ sâu xa đi đâu đó?"

"Nô tài không dám." - Hắn thở phào nhẹ nhõm. Cứ tưởng tiểu thư định bày trò giả vờ làm loại chuyện kia để nhân lúc hỗn loạn mà bỏ trốn.

"Thế thì mau đưa ta nhanh lên."

Tiểu Tùy do dự, giương mắt nhìn nàng. Cái tên nô tài ngốc của nàng đôi lúc thật làm nàng tức chết. Hắn cứ chậm chạp như vậy, chút nữa phụ thân về nhìn thấy sẽ dùng khóa để khóa cửa phòng. Lúc đó muốn ra ngoài càng khó hơn.

"Ngươi sợ cái gì? Một chút nữa ta đánh ngất ngươi. Nếu phụ thân phát hiện được thì ngươi bảo rằng ta đánh ngươi bất tỉnh rồi trốn ra ngoài."

Tiểu Tùy gật đầu nhưng trong lòng vẫn lo lắng. Để tiểu thư một mình ra ngoài thế này có hay không lại gây chuyện? Lần trước chút nữa bị quân lính bắt đi lão gia đã giận dữ lắm rồi. Lần này lại gây chuyện tày trời nhất định tiểu thư sẽ bị đánh gãy chân.

"Tiểu thư cẩn thận. Đừng đi gây chuyện lung tung khiến lão gia không vui."

"Ta biết rồi, biết rồi. Đừng nhiều lời nữa."

[12 Chòm Sao] Vũ Nhược CungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ