Không gian trong phòng yên tĩnh.
Tiểu Khê tỉnh lại, nàng nhìn hoa văn trên vách nhà.
Thân thể được lớp chăn bao bọc nhưng vẫn cảm giác mát lạnh, mà hơi thở từ người bên cạnh không ngừng phả vào tai nàng.
Nàng xoay người.
Liền nhanh rơi sâu vào lòng Đổng Trác.
Hắn mắt nhắm nghiền, góc cạnh trên mặt càng rõ nét, hắn không còn nét trầm tính như thường ngày mà thay vào đấy là sự thoải mái, thư thái khác ngày thường.
Tiểu Khê nhìn hắn hồi lâu...
Nàng dịch người...
Hôn lên má hắn...
Vẫn không đủ ---
Nàng lại hôn hắn, tay ôm lấy cổ Đổng Trác, ghì vào mình... Thân thể cũng theo đó trườn lên người Đổng Trác.
Ngậm lấy môi hắn...
Đổng Trác đang ngủ ---
Trong mơ là một cái tiểu bánh bao lớn lớn không ngừng quấn lấy người hắn, bánh bao vừa mềm vừa trắng, cảm xúc tiếp xúc trên da cực kì thích.
Hắn nhanh bắt lấy tiểu bánh bao, ăn lại.
Được Đổng Trác siết chặt trong lòng, Tiểu Khê càng trở nên vui vẻ, cảm giác lo sợ lúc nãy cũng dần tan đi...
Nàng sợ khi thức dậy --- người bên cạmh không phải là Đổng Trác hoặc một mình nàng trơ trụi trên giường...
Càng nghĩ càng rối ren...
Mà Đổng Trác hôn lại môi Tiểu Khê, từ lúc nào đôi mắt đã mở nhìn thấy hai mắt nàng ẩm ướt nước...
Nhắm chặt mắt mà hôn hắn.
Bàn tay hắn ôm trọn mông nàng, kéo lên trên người mình...
"Ân ~ tỉnh rồi sao?". Tiểu Khê thở gấp rồi nhỏ giọng hỏi hắn
"Bị em chọc thế này, làm sao không tỉnh?". Hắn cười cười, nhướng mày nói
Nàng không nói gì, chỉ ngước nhìn chằm chằm hắn...
Đổng Trác bị nàng nhìn cho phát ngượng, từ lúc nào hắn cũng không hiết mình lại dở thói ngượng ngùng này với nàng...
Haiiii ~ có khi nào.... Sao này nàng dắt mũi hắn không?
Đổng Trác đè lại Tiểu Khê dưới thân, hai vú mềm mại của nàng chống đẩy lêm lồng ngực của hắn...
"Sao mắt đỏ lên hết rồi?". Tay vuốt tóc nàng, hắn lo lắng hỏi
Nàng rưng rưng nước mắt, bộ dạng ủy khuất nhìn hắn "Sao... Sao tối qua Cậu về trễ vậy?... Hôm qua em --- em em còn tưởng Cậu không về...".
Hắn yêu thương nhìn nàng, hôn lên môi nàng một cái "Không phải tôi vẫn ở đây sao? Đừng sợ --- hôm qua là tôi, không phải ai khác".
Tiểu Khê gật đầu, hai tay câu lấy cổ hắn, liền trở thành con mèo rúc vào lòng ngực hắn...
Cả một buổi sáng, riêng lúc lên nhà trên ăn cơm hay uống trà cùng ông bà Cả thì Tiểu Khê đặc biệc khác thường chỉ muốn nằm trong ngực Đổng Trác dụi tới dụi lui, còn ngước mặt --- chớp chớp mắt mà nhìn chằm chằm hắn... Nữa bước không rời...
BẠN ĐANG ĐỌC
[CaoH] Vợ Cả - [Hinh]
Storie d'amoreTác giả: Hinh ♥ Toàn bộ căn nhắc khi đọc : )) Cấm chuyển ver hay chép tác phẩm đi nơi khác 🙅