Chap 6. Ở nhờ

1.6K 141 21
                                    

"Chúng ta đi đâu vậy?"

"Tôi đưa cậu về biệt thự ban sáng."

"Không muốn. Tôi muốn về nhà."

Jeon Wonwoo mím môi khó xử. Sáng nay anh nghe Jungkook báo tin, nhà họ Kim vì cổ phiếu tuộc dốc, lại phải gánh thiệt hại nặng nề sau tin tức xấu trong hôn lễ, nhà cũng bị người ta siết mất.

"Taehyung, nhà cậu không thể về được nữa."

"Tại sao? Ý anh là gì? Đừng doạ tôi."

Bất đắc dĩ thở dài, Jeon Wonwoo nghĩ chuyện này dù sao cũng chẳng giấu được bao lâu, hơn nữa anh căn bản là không có quyền gì cấm đoán cậu, mới xoay bánh lái, chạy thẳng đến hướng Kim gia.

Đến nơi, cậu sửng sốt khi nhìn thấy người ta đang mang đồ từ nhà cậu đi, Kim Taehyung vội vàng chạy lại ngăn cản.

"Các người làm gì vậy?"

"Cậu bé, tránh ra chỗ khác chơi, chúng tôi còn có việc."

"Ai cho phép các người mang đồ từ nhà tôi đi!?"

Người đàn ông làm công việc khuân vác dừng lại, hơi nheo mắt.

"À, ra là Kim thiếu gia sao? Cậu không biết chuyện gì đã xảy ra à?"

Kim Taehyung ngây người, Jeon Wonwoo từ lâu đã bước xuống xe, không có ý định xen vào giữa cuộc hội thoại kia, mặc dù y cũng biết rất rõ vấn đề này.

"Kim Thị của nhà cậu sắp phải phá sản đến nơi rồi, ngay cả nhà cũng bị siết, không ai biết tung tích hay động tĩnh gì của ba mẹ cậu cả."

Cái gì? Siết nhà? Kim Thị sẽ phá sản sao? Tại sao lại xảy ra chuyện này? Tại sao?

"Có thể đừng mang đồ nhà tôi đi được không? Xin các người." Kim Taehyung bật khóc, sự việc ập đến không hề báo trước khiến cậu hoàn toàn suy sụp.

"Không được, chúng tôi cũng chỉ là làm công kiếm tiền, đây là việc chúng tôi được giao."

"Xin các anh, làm ơn đi, đừng mang đồ nhà tôi đi mà."

"Cậu trai này, xin đừng làm khó xử cho chúng tôi." Người nọ có chút bất đắc dĩ nhìn cậu, sau đó tiếp tục làm việc.

Taehyung thất thần nhìn lần lượt những món đồ thân thuộc bị người ta di dời, oán hận bản thân chẳng thể làm gì được.

Cậu quay đầu, mếu máo nhìn Jeon Wonwoo.

Y nhìn thấy khuôn mặt kia đến là tội nghiệp kia, khẽ giọng. "Được rồi, không sao, đến nhà tôi một thời gian đi, tôi sẽ giúp cậu, đừng khóc."

"Còn ba mẹ, tôi phải đi tìm ba mẹ!"

"Tôi sẽ tìm giúp cậu, yên tâm, giờ thì đi thôi."

"Không được, tôi muốn đi tìm ba mẹ ngay bây giờ."

"Cậu muốn tìm ở đâu? Đại Hàn dân quốc lớn như vậy, chỉ với sức của cậu có tìm cả đời cũng không ra."

Kim Taehyung chợt im bặc, cảm giác chua xót dâng lên trong lòng.

Cánh cửa Jeon gia bật mở, Wonwoo chầm chậm bước vào, theo sau là khuôn mặt thất thần của Kim Taehyung.

[KookV] {Longfic} Phù rể cướp dâu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ