Chap 18. Chuyển biến.

1.2K 113 20
                                    

Taehyung thất vọng não nề bước ra khỏi viện dưỡng lão. Đã là cái thứ mấy rồi nhỉ? Cậu đã tìm hết những nơi có khả năng, nhưng một chút tin tức về ba mẹ cũng không có.

"Đừng ão não như vậy. Ngày mai tôi lại giúp cậu tìm." Wonwoo nhìn người ngồi bên cạnh rầu rĩ thê lương, không nhịn được áp tay lên má Taehyung một cái như đo thân nhiệt. dù sao cậu cũng bỏ cả ngày trời đi từ nơi này đến nơi khác không ngừng nghỉ.

Có lẽ hơi sốt một chút. Khuôn mặt phúng phính cũng gầy lại đôi phần. Thật khác so với những ngày đầu gặp anh.

Cậu đã sống ở Jeon Gia bao lâu rồi nhỉ? Có lẽ là ba tháng. Trong ba tháng có quá nhiều thứ thay đổi, dần cũng dạy cho Taehyung trưởng thành, nét vô tư trong mắt dường như cũng ảm đạm hơn rất nhiều. Nhất là khi nhắc về gia đình, Taehyung sẽ đặc biệt trở nên trầm tính.

"Cậu không bận gì chứ?"

"Không. Sao thế?"

"Tôi phải đến J kiểm tra một chút. Gần đây nghe nói có kẻ trà trộn "rải bột" trong đó."

Lại nói, J là chuỗi hộp đêm, beer club nổi tiếng của Jeon Thị. Thật ra chỉ vừa thành lập cách đây một năm, nhưng ưu thế trên thị trường không tồi, lại không đại trà như những nơi khác, J có thể nói là một nơi mà có tiền chưa hẳn đã vào được.

Mà cái gì lập ra thì đều có quy luật. J cũng thế, nhưng luật bất thành văn, bắt buộc người tham gia phải tự hiểu, bằng không gây rối thì đừng mong bước ra ngoài được.

Chỉ là lần này lại ngoài ý muốn có sơ suất

"Tôi đi với anh."

"Ừ."

Wonwoo rẽ bánh lái, xe lao đi với tốc độ đáng kể.

Bên trong hộp đêm như tách biệt hẳn với thế giới ngoài kia. Ánh đèn cuồng loạn không ngừng nhấp nháy, âm thanh đinh tai nhức óc liên tục xông vào náo động màng nhĩ, nếu là mới bước vào ắt hẳn vô cùng khó chịu.

"Cậu đợi ở đây, tôi vào phòng quản lý một chút."

"Được."

Jeon Wonwoo thả cậu ở một góc hộp đêm. Một chiếc bàn trong khuất là lựa chọn tuyệt nhất ngay thời điểm này cho Taehyung.

Thu mình nhìn mấy con người cuồng loạn ngoài kia, tự nhủ rằng cảm thấy bản thân thật may mắn mới không bị cám dỗ.

"Xin chào." Giọng nói có phần quen thuộc vang lên, bị hỗn tạp âm thanh làm loãng phần nào.

"Anh.. à, chào." Taehyung có chút bất ngờ mở to mắt, không tin người trước mắt đây lại bắt chuyện với cậu.

Park Jimin rất tự nhiên ngồi xuống, đặt một ly rượu trước mặt Taehyung.

"Đã lâu không nói chuyện với cậu."

"Ừ. Từ rất lâu rồi." Taehyung cười nhàn nhạt. Theo phép lịch sự cũng nhận lấy ly rượu trên bàn.

"Cậu vẫn tốt nhỉ? Ý tôi là cuộc sống của cậu?" Jimin đột nhiên có chút không thoải mái khi nhìn thẳng vào mắt cậu, một chút gì đó.. khó chịu.

[KookV] {Longfic} Phù rể cướp dâu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ