Chap 7. Jungkook tức giận thật đáng sợ.

1.9K 139 12
                                    

Kim Taehyung lười nhác nhìn bàn ăn, cái trứng lòng đào bị cậu chọc đến nát. Cậu không có tâm trạng ăn uống, nhất là khi ngồi cùng bàn với người mà mình không thích.

"Ăn xong nhớ dọn cho sạch đấy." Jungkook sau khi xử lý qua loa bữa sáng, quay sang nói với cậu.

"Tôi sao?" Taehyung ngước mặt nhìn hắn.

"Chẳng lẽ tôi?"

Taehyung không tiếp tục đôi co, gật gù vài cái cho qua chuyện.

"Còn nữa, trong lúc tôi đi làm, lo dọn dẹp nhà cửa, tôi không muốn về nhà nhìn thấy nhà cửa bị cậu làm cho bừa bộn."

Taehyung to mắt nhìn hắn, miệng mở lớn định phản bác điều gì đó, Jungkook liền chặn lại. "Biết thân biết phận, cậu hiện là đang ở nhờ."

"Dọn thì dọn. Làm gì căng." Chắc tôi thèm ở đây lắm vậy.

Jeon Jungkook cùng không vừa, lườn cậu một cái đến cháy mặt.

Khoé môi hắn giật giật, chỉ mới khởi đầu nên người nọ gan còn to lắm, rồi Jungkook hắn đây sẽ dạy dỗ từ từ. "Không rảnh mà đôi co với trẻ con như cậu, ở nhà lo mà dọn dẹp cho sạch sẽ"

Nói xong, hắn khoác vest âu phục lên rời khỏi nhà ăn, còn lại Wonwoo cùng Taehyung.

"Jungkook nó hơi nặng lời, cậu ở nhà dọn được gì thì dọn, không thì cứ để đó" Wonwoo cũng buông đĩa, dặn dò vài câu.

"Sao anh ta sống đến hôm nay hay vậy?" Taehyung rủa thầm.

Jeon Wonwoo trong lòng cười trộm. Cuối cùng đối thủ của Jeon Jungkook cũng xuất hiện rồi.

Wonwoo đi khỏi, căn nhà vắng lặng không còn tiếng người. Ngày trước ở nhà, mỗi sáng đều có người ở bên cạnh, bữa sáng của gia đình cũng không qua loa như bây giờ, mọi người đều cười nói rât vui vẻ, còn có Yeontan sẽ quấn quýt lấy chân cậu không rời.

Mỗi ngày Taehyung còn được làm điều mình thích, đó là âm nhạc và chụp ảnh. Taehyung không thích thương trường đấu đá nhau, vì vậy mà Kim lão gia cũng không bắt ép cậu, cho cậu làm những thứ mà cậu thích. Taehyung thầm cảm tạ ơn trên, rằng cậu là đứa trẻ may mắn nhất trong thế giới hỗn loạn này.

Nhưng cái gì cũng có hai mặt, thứ mà cậu đánh đổi nửa đời còn lại, sẽ trả đủ cho nửa đời đầu sung sướng.

"Một thằng nhóc lười biếng!" Ở đâu đó, Jeon Jungkook thông qua camera được lắp trong nhà mà theo dõi cậu.

Với lấy điện thoại được đặt cạnh đó, hắn nhấn một dãy số. Đồng thời điện thoại bàn chỗ Taehyung rung lên.

"Hôm nay bọn tôi về sớm, nhớ chuẩn bị bữa tối"

"T-tôi á?"

"Chẳng lẽ tôi?"

"Không phải.. tôi chỉ sợ các anh không ăn được."

"Không cần biết. Cậu lo liệu bữa tối đi" Nói rồi liền cúp máy, không đợi Kim Taehyung nói thêm bất cứ điều gì nữa.

"Đâu cần phải làm khó dễ cho cậu ta như thế." Wonwoo ném sấp tài liệu lên bàn làm việc của hắn, sau đó thả người xuống bộ sofa nhỏ được đặt gần đó.

[KookV] {Longfic} Phù rể cướp dâu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ