Chap 9. Jungkook thất tình.

1.6K 120 15
                                    

Jeon Wonwoo xem lại nhà cửa đã đâu vào đấy, thư phòng dọn dẹp sạch sẽ, mới hài lòng xuống bếp căn dặn bà Choi vài thứ trước khi y rời khỏi nhà. Hôm nay Wonyoung sẽ đến đây với Jungkook, y không muốn làm bóng đèn, ngoan ngoãn biết thân biết phận tự mình rút quân.

"Tối nay Jungkook có khách, bác chỉ cần dọn lại phòng của nó và phòng khách một chút, ra siêu thị mua vài chai rượu đỏ, sau đó bác có thể về nhà."

"Cậu chủ Jungkook có dặn tôi dọn dẹp rồi, cậu ấy cũng nói rượu sẽ tự thân đi mua, cậu còn gì căn dặn không ạ?" Bà Choi biết thân phận thấp kém, khi nói chuyện với Wonwoo lại càng để ý lời ăn tiếng nói.

"Bác không cần gọi cậu chủ như thế, rất không hợp lý." Wonwoo ngữ khí ôn hoà dịu dàng, một cậu trai hiếm có.

Jeon Wonwoo phải thừa nhận rằng. Em trai mình trước đây đào hoa có tiếng, cũng từng trải qua vài ba mối tình chóng vánh có, sâu đậm có. Nhưng Jang Wonyoung là người đầu tiên Jungkook nghiêm túc đến như vậy.

Y không có ý kiến, chỉ cần Wonyoung thật lòng thật dạ với Jungkook, và hắn cũng chân thành đối với Wonyong, còn lại sẽ không cấm đoán.

Bầu trời dần ngả màu rồi chuyển tối, Wonwoo rời khỏi nhà, Taehyung lại bận bịu lau chùi bàn ghế ở phòng khách, dì Choi đã sớm ra về, Jeon gia bây giờ yên ắng vô cùng, đến một tiếng động nhỏ cũng không có. Kim Taehyung bất giác lạnh người.

Ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân, Jeon Jungkook cùng Jang Wonyoung tay trong tay bước vào.

Ngoài mặt Jeon Jungkook 24/7 đều giữ nguyên sự bình thản, hắn ít khi thành thật cười, cũng ít khi để lộ cảm xúc quá nhiều. Nhưng có Chúa mới biết hoa trong lòng hắn đang nở rộ vì một đoá hồng họ Jang.

Jang Wonyoung đi bên cạnh kiều diễm vô cùng, nét đẹp của cô có thể nói là tinh khiết như ngọc. Chỉ là hẹn hò bình thường tại gia, cả hai đều vận trang phục khá đơn giản, không cầu kỳ, cao sang như dáng vẻ mọi người thường thấy.

Kim Taehyung nhìn thấy họ, vội vội vàng vàng đứng lên, như có thứ gì đó thúc giục cậu không nên ở đây làm bóng đèn cho hai con người nọ.

Jungkook vì có Wonyoung nên cũng không đá động hay khó dễ cho Taehyung, thấy cậu bỏ đi cũng không nói tiếng nào.

"Anh, cậu ấy hình như là... Kim thiếu gia sao?" Wonyoung nhìn thấy thân ảnh nhỏ có chút quen mắt, lên tiếng hỏi, dù gì lễ cưới lần trước cô cũng có tham dự, ít nhiều cũng được chiêm ngưỡng tuyệt sắc kia của Kim Taehyung.

"Ừm, đúng rồi, là Kim thiếu. Wonyoung đừng nói cho ai cả nhé." Jungkook yêu chiều cười nhìn cô, hai mươi mấy năm sống trên đời, hắn chỉ ôn nhu với mỗi Jang Wonyoung, và cả tương lai cũng sẽ là như thế.

"Em biết mà." Wonyoung không phải loại con gái có sắc mà không có não. Thân cũng là một người sinh ra ở thương trường. Cô biết chuyện gì nên nói, chuyện gì nên chôn trong lòng.

Cả hai đơn giản cùng nhau xem phim, uống rượu, trò chuyện được một lúc lại quay về chuyện thị trường kinh doanh cùng công việc, Kim Taehyung uống nước trong bếp có chút không thông. Không hiểu tại sao hẹn hò lại có thể nói về loại chuyện thương trường cạnh tranh đấu đá khô khan như vậy.

[KookV] {Longfic} Phù rể cướp dâu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ