Giờ lành đã đến, tiếng pháo nổ vang lên, đoàn xe đón dâu chạy đến cửa nhà họ Chu, một đám người vừa xuống xe liền hô: "Chú rể đến đón cô dâu rồi! Mau mở cửa a!"
Muốn mang cô dâu đi cũng không dễ dàng như vậy, người thân bạn bè nhà gái ào ào đưa ra điều kiện: "Ca hát, kể chuyện cười, biểu diễn kỹ năng đặc biệt, còn muốn phát lì xì!"
Lôi Dực không phải người hoạt bát vui tính, nhưng anh có một đám anh em nói nghĩa khí, chen lấn thay anh giải quyết vấn đề khó khăn, cho dù không chuyên nghiệp nhưng cũng rất có tính giải trí, làm cho mọi người cười chảy nước mắt, cuối cùng là Chu Diệu Đình nóng lòng gả em gái ra mở cửa, mời chú rể và phù rể tiến vào.
Khắp phòng đầy tiếng nói tiếng cười, Chu Văn Kỳ chỉ có thể ngồi mỉm cười giả vờ đoan trang, nhìn thấy Lôi Dực cảm giác giống như một giấc mộng, không bao lâu trước đây cô còn đang ở trên đường phát truyền đơn, anh và một cô gái khác đi cùng nhau, hôm nay bọn họ lại muốn kết hôn, mà chỉ có một mình cô biết, đây không phải lần đầu tiên, bọn họ có thể nói là lại kết hôn làm vợ chồng a!
Lôi Dực cúi đầu trước bố vợ mẹ vợ, rồi mới ngồi vào bên người Chu Văn Kỳ, dáng ngồi thẳng tắp giống như quân nhân, cô vụng trộm ngắm anh vài lần, biểu tình nghiêm túc kia giống như đang tham gia hội nghị quân sự, có biết đây là hôn lễ của bọn họ hay không? Kiếp trước cô không có biện pháp yêu anh là có nguyên nhân, vì sao anh lại yêu cô chính là một câu đố khó giải.
Chu Dục Nhân rất hài lòng về con rể, cười dặn dò: "A Dực, đứa con gái này của ba từ nhỏ đã bị làm hư, cái gì cũng đều không hiểu, về sau con phải thông cảm cho nó, nếu như nó không ngoan thì hãy nói với ba, ba và mẹ nó sẽ giáo huấn nó."
"Ba mẹ hai người yên tâm, con sẽ đối xử tốt với Văn Kỳ, sẽ không để cho cô ấy chịu khổ." Lôi Dực nghiêm túc nói.
Chu Văn Kỳ nghe xong chỉ muốn trợn trắng mắt, bọn họ giống như là đang thảo luận nuôi sủng vật vậy, có để đương sự là cô vào mắt hay không a?
Thực ra hai người đàn ông này cũng có chỗ giống nhau, đều là ý thức trách nhiệm chiếm toàn bộ, không hiểu tình thú sinh hoạt, cũng may mà mẹ cô là một người phụ nữ dịu dàng truyền thống, mới có thể sống với ba nhiều năm như vậy.
Cô hiểu rõ cá tính của chính mình, nói toạc ra chính là đại tiểu thư ngây thơ lại bốc đồng, nhưng lại không có thông minh và khí độ của đại tiểu thư, có thể sống lại một lần, cô không cần người gặp người thích hoa gặp hoa nở, ít nhất muốn những người yêu thương cô có thể yên tâm về cô.
Mọi người uống trà và tán gẫu xong, tiếp theo chính là bái tổ tiên, ăn bánh trôi, chụp ảnh chung, bái biệt cha mẹ, sau đó chú rể đưa cô dâu lên xe hoa, đoàn người chậm rãi đi đến khách sạn.
Thời điểm bái biệt cha mẹ, Chu Văn Kỳ không có giống như kiếp trước khóc đến nửa sống nửa chết , làm cho sắc mặt mọi rất khó coi, lần này cô chỉ lẳng lặng rơi vài giọt nước mắt, bởi vì cô biết chính mình sẽ thường xuyên về nhà, sẽ thật hiếu thuận cha mẹ, cũng sẽ giữ vững thân thiết với gia đình anh trai.
BẠN ĐANG ĐỌC
( Hoàn) Lại kết hôn làm vợ chồng
RomanceVăn án: Hai mươi lăm tuổi, Chu Kỳ Văn đã không còn ngây thơ lãng mãn, từng có một lần hôn nhân, cũng đã mất đi ước mơ về tình yêu. Duy nhất còn có thể để cho cô còn có cảm giác chính là người đàn ông tên Lôi Dực, cao lớn cường tráng lại h...