*
Thời gian lễ hội trường cũng gần đến rồi, sẽ có một cuộc thi quyết định thành viên Hội Học Sinh tiếp theo. Hội trưởng cũ và kế toán viên đang từ Nhật du học trở về tham gia, nghe nói cả hai đều là người yêu của nhau, một cặp bách hợp công khai.
- Hội trưởng là ai? Kế toán nữa? - cô quay sang hỏi nàng, ai mà biết khi chuyển tới lúc người ta đang ở nước khác.
- Hội trưởng là Nam Nguyệt Băng 22 tuổi. Kế toán là chị của chị. - nàng lật lại kí ức trong đầu.
- Chị chị hả thế tên gì? - nhỏ nhoi nhoi bay sang hỏi.
- Hà Thanh An, chắc sắp về rồi, chúng ta ra sân bay đón họ thôi ! - nàng nắm tay cô kéo đi. Nhỏ mặt hầm hầm đi đằng sau, ai mua bóng đèn không tui bán đây. Bóng tốt không vỡ sài vài năm đây.
*
- Chuyến Tokyo -> Trung Quốc mã 248664 -
Từ trong sảnh chờ, bước vào từ sân máy bay là 1 nam 1 nữ tay trong tay tiến về phía tụi cô. Người nam mở mắt ra nói với nàng.
- Konichiwa! - người nam.
- Này, nói tiếng Trung! - người nữ nhéo hông người nam, gian tình bắn tứ tung mà thật là vậy mà.
- Thả anh ra ui da nói tiếng Trung là được chứ gì? Chào buổi chiều được chưa huhu bỏ anh ra đi đau quá! - người nam xoa cái hông vừa bị nhéo.
- Chào bé Vân, ủa hai người này là..? - người nữ chỉ tay vào cô và nhỏ.
- Chị họ còn không nhớ tụi em? - nhỏ phồng má tập N*+1, trốn sau cô.
- Chị nhớ có 2 nhỏ em họ xấu lắm có mà! Mà đây là một mỹ nữ và mỹ nam? - Nguyệt Băng suy luận.
- Haizzz, em là Dư Mặc, sau lưng là Thy Ngọc, được chưa chị Băng? - cô đành giải thích cặn kẽ cho bà chị này.
- Tui bị ăn bơ quá ngon, phận thê nô! - người nam luyên thuyên.
- Anh còn không mau về trường, trễ rồi kia kìa! - nàng giận dỗi ôm người nam, sẵn đánh đánh và cái vào người.
- Thôi nào em gái, làm vậy có bình giấm bị đổ đó em! - người nam ngăn cản.
- HÀ THANH AN, rốt cuộc anh có chịu về không? - nàng kiềm lại, không khiến cho cô phải lên tiếng.
- Đừng gọi tên cúng cơm của anh mà, với lại em đi đến đâu bằng cách nào? - Thanh An bị oan bực tức gạt sang một bên.
- Xe của người yêu! - Ờ, chị Vân em xin kính chị một lạy. Thế cũng nói được.
- Người yêu? - cả hai Nguyệt Băng cùng Thanh An đều hỏi.
- Kia kìa...Dư Mặc ấy! - nàng chỉ phía cô, hai người nhìn sang.
- Mặc Mặc, sao em cưa được con bé ngốc đó thế? - Nguyệt Băng liếc mắt khó hiểu hỏi.
- Vân Vân, em nằm dưới? - Thanh An nghiêm túc hỏi. Đặt tay lên hai vai nàng.
- Ý phát hiện tiểu Lệ, chạy lẹ!!! - Thy Ngọc sau khi bị bơ quá nhiều cảm giác được Nhạc Lệ đang ở gần nên chạy lại.
![](https://img.wattpad.com/cover/194325504-288-k337465.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đừng yêu nam chính, mà yêu em này ❤ (ɔˆз(ˆ⌣ˆc) [ End ]
Short Story* Cho phép An nói tí xíu về bộ truyện này. Thật ra thì đây chính xác là lần đầu tiên An viết truyện đấy, cái hố An mới đào. Cảm giác nó lạ lạ sao ý. Mà thôi vào chủ đề chính nè, An sẽ miêu tả sơ sơ thôi nha. Lười quá An ko thích giới thiệu nữa =.= *...