Nhiếp Hoài Tang

474 18 0
                                    


[Review danmei | Ma Đạo Tổ Sư | Nhiếp Hoài Tang]

Cre:  https://seriouslavi2407.wordpress.com/

Là ai ngây thơ ấu trĩ. Là ai bị ép trưởng thành.

Hoài Tang. Hoài Tang. Cứ hoài tang thương.

Mình cũng tìm đủ loại review về Ma đạo tổ sư rồi, nhưng mà toàn thấy review về đôi chính chứ cũng chưa thấy nhắc mấy đến Hoài Tang, thôi thì tự mình viết một cái vậy.

Trong cái không khí phảng phất mùi soái ca bức khí ngời ngời của MĐTS, khi mà xung quanh ai ai cũng được miêu tả bằng cả một đoạn văn dài thòn lòn về đủ loại anh khí, nhan sắc, tài năng… Hoài Tang lại xuất hiện như một nốt nhạc nhẹ tênh, nhạt nhòa, không để ý lắng nghe thì cũng chẳng biết được. Một cậu công tử ngốc nghếch, học hành chểnh mảng, đã yếu đuối lại còn nhát gan. Cũng may cậu sinh ra là con nhà giàu, gia tộc đã có anh trai gánh vác, cậu cứ việc làm một thiếu gia lêu lổng. Đi học thì trốn đi bắt gà trêu chó, bị thầy bắt chép phạt vì không thuộc bài, sưu tập vài quyển sách người lớn rồi share cho anh em thiện lành, trong sáng đáng yêu làm sao.

Ấy là khi cậu vẫn còn một người anh cả che chắn bão giông.

“Người xưa theo gió, tâm vỡ nát

Một nhúm tàn tro, hắt nắng vàng

Thiếu niên ôm hận, mười năm nhẫn

Vứt bỏ ngây thơ, nuốt bẽ bàng.”

Vì còn có một Nhiếp Minh Quyết mạnh mẽ oai hùng, nên Hoài Tang cứ thế mà vô tư vô lo. Cha mẹ mất sớm, một tay anh trai nuôi nấng cậu nên người. Với cậu, Nhiếp Minh Quyết là cha, là anh, là tín ngưỡng, là vị thần số một trong lòng cậu. Thế nên mình tự hỏi, khi thấy anh trai đột ngột đánh mất lí trí, đánh mất cả bản thân, cậu đã sợ hãi đến thế nào?

Còn ai nâng vạc đỡ thành, che mưa chắn gió. Còn đâu bóng lưng bất khuất, vững vàng tựa Thái Sơn, còn đâu chỗ dựa cho cậu đi về?

Hoài Tang đã đau khổ đến thế nào?

Đã đau khổ thế nào khi biết anh mình thực ra là bị người khác hại chết, mà cái “người khác” kia còn là người anh mình tin tưởng gọi một tiếng tam đệ, kết nghĩa anh em. Đã ghê tởm đến thế nào khi bao nhiêu năm nhẫn nhục diễn một vở kịch tròn vai gọi hắn là tam ca, khi khóc lóc chạy đến Lan Lăng mỗi tháng vài ba bận? Đã phải nín nhịn chịu đựng biết bao nhiêu lời người ta nói ra nói vào, nói cậu là kẻ vô dụng, hỏi gì cũng chỉ rưng rưng nước mắt trả lời hai chữ không biết. Đã khổ sở thế nào khi nhìn cơ thể anh mình phân năm xẻ bảy, hồn phách tứ tán, mục ruỗng trong đất bụi bẩn thỉu, nghe người ta nói anh mình không biết kiềm chế, tẩu hỏa nhập ma?

Khi đứng bên quan tài mà bên trong là thi thể anh trai và kẻ giết anh, bị người ta phong ấn trăm năm, mãi mãi không được siêu sinh, trong lòng cậu nghĩ gì?

Đoản Ngắn (Ma Đao Tổ Sư_ Trần Tình Lệnh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ