3

2.9K 247 13
                                    

Như bao ngày khác, Jinhyuk thức dậy từ rất sớm, anh không thể ngủ nướng dù cho hôm nay có là thứ Bảy đi chăng nữa. Anh mệt, vì áp lực công việc, vì hơn 50 bài kiểm tra đang chờ mình phía trước và vì "bài thể dục" tốn kém của anh kha khá sức lực đêm qua. Và nguyên nhân của bài tập tăng cường sức khoẻ ấy nằm ngay cạnh giáo sư Lee đáng kính đây, đang gối đầu lên tay anh, lưng tựa vào lồng ngực anh, hai đôi chân đan vào nhau dưới lớp chăn mỏng. Jinhyuk cảm nhận được từng hơi thở của cậu, anh dụi mũi vào mái tóc đen mềm, hít hà mùi hương dầu gội của anh mà cậu dùng đêm qua và hương thơm đặc biệt chỉ mình Wooseok có.

Anh choàng tay quanh eo, kéo Wooseok lại gần mình hơn một chút, thật nhẹ nhàng để không đánh thức cậu. Jinhyuk nhìn chiếc đồng hồ đạt trên chiếc bàn nằm cạnh giường ngủ, đã hơn 7 giờ sáng, có hơi sớm so với thời gian Wooseok thường thức dậy khi không có tiết và ca làm thêm của cậu ở nhà hàng bắt đầu lúc 6 giờ tối. Jinhyuk đã đề xuất về việc mỗi tháng anh sẽ chu cấp cho cậu một khoản tiền nhưng Wooseok chỉ đảo mắt và đáp, "Em biết giáo sư gọi em là bé yêu, nhưng Lee Jinhyuk không phải daddy của em." Nhớ lại câu nói ấy của cậu khiến khoé môi Jinhyuk không khỏi cong lên.

Chỉ cần nghe tiếng thở đều đều bên tai, cảm nhận sự ấm áp trong vòng tay mình là đủ để Jinhyuk chìm vào giấc ngủ một lần nữa. Dù sao hôm nay cũng không bận bịu gì, ngủ nướng một chút cũng không sao.

-

Jinhyuk choàng tỉnh khi Wooseok chật vật gỡ tay mình ra, thấy vậy, anh càng ôm cậu chặt hơn. Wooseok thở dài, chịu thua trước công cuộc lén lút tẩu thoát, thay vào đó cậu quay sang nhìn anh. Ngay cả khi vẫn còn ngái ngủ, đầu bù tóc rối, Wooseok vẫn đẹp trai rạng ngời. Cậu che miệng, ngáp một hơi thật dài, và trong mắt Jinhyuk, Kim Wooseok trông chẳng khác chú mèo nhỏ là bao.

"Chào buổi sáng người đẹp," Wooseok mỉm cười trước lời khen ngọt ngào rồi chào anh bằng giọng khản đặc. Jinhyuk ghé sát mặt cậu, khẽ đặt một nụ hôn lên chóp mũi. Wooseok đáp lại bằng một cái hôn phớt nơi má anh. Cả hai nán lại trên giường một lát, bốn mắt nhìn nhau không rời, Jinhyuk còn dịu dàng xoa lưng cho Wooseok nữa, trông mới ấm lòng làm sao.

"Dù em rất muốn ôm giáo sư nhưng em cần phải đi vệ sinh cái đã," Jinhyuk bật cười và buông tay ra khỏi thân ảnh nhỏ nhắn của Wooseok. Cậu hướng về phía anh cười nhẹ trước khi ngồi dậy, chỉnh lại cho mái tóc rối bời của mình vào nếp cũ. Mắt Jinhyuk dán chặt vào hình bóng nhỏ con trước mặt, chiêm ngưỡng những vết đỏ tím anh để lại nổi bật trên làn da trắng sứ trải dọc khắp lưng và đùi cậu. Wooseok lấy ra từ trong tủ đồ của Jinhyuk một chiếc quần lót sạch mà cậu đã giặt giúp anh, mặc tạm vào rồi chạy vội vào phòng tắm.

Thời tiết hiện giờ đã hơi se se lạnh nên Wooseok không thể mặc độc một chiếc quần lót được, nên cậu quyết định vơ lấy chiếc áo nỉ màu tím tử đinh hương rộng thùng thình của Jinhyuk. Cậu như bơi trong chiếc áo, vạt áo dài đến ngang đùi, ống tay trùm kín đôi tay nhỏ xinh. Trông cậu đáng yêu đến phát điên lên được, Jinhyuk phải hết sức kiềm chế bản thân để không ngồi bật dậy, kéo cậu nằm xuống và rải những nụ hôn lên khắp khuôn mặt Wooseok. Như thể đọc được những suy nghĩ "đen tối" của anh, Wooseok quay sang liếc xéo Jinhyuk, giơ tay lên thay cho một câu từ chối rồi rời khỏi phòng.

ngái ngủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ