Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ. Tại mấy hôm nay wattpad của mình bị lỗi gì đó không thể truy cập được. Hôm nay mình vô lại được thì lại bị mất chap truyện mình đã viết từ trước nên mình phải viết lại. Mọi người thông cảm nha.
————
Nó vừa tỉnh dậy đã là sáng ngày hôm sau. Tâm trí mơ hồ cứ nghĩ rằng mình đã đứng trước cửa sổ một đêm nên đi lên giường ngủ lúc nào không hay. Vừa may hôm nay không phải đi học nên muốn ngủ thêm một giấc nữa.Đang lúc nó chuẩn bị đánh một giấc dài tới sáng ngày hôm sau nữa thì cô mở cửa phòng bước vào.
-Cô: Dậy đi. Em mới ngất đi đó, không ăn sáng nữa thì thân thể ngày càng suy yếu đó
Nó vẫn ngây ngốc nhìn cô không trả lời cũng không làm gì cả chỉ đơn giản là nhìn ngây ngốc.
-Cô: Nhìn cái gì? Mau đi đánh răng đi rồi ăn sáng.
Nó nhìn cô hôm nay thật khác lạ. Bình thường bữa sáng nó dậy sớm làm cô đâu thèm ăn, chỉ toàn một mình nó ăn phần của hai người mà nay cô lại chủ động kêu nó dậy ăn sáng. Có phải là nó đang mơ không. Nó đang định nằm xuống ngủ tiếp thì cô đã nhanh tay nắm lấy cái tai xinh xinh của nó mà xách lên làm cho nó biết mình không phải đang mơ.
A...aa....aaa...đau...đau
-Cô: Còn không dậy?
-Nó: Dạ...dậy...đau...đau...cô bỏ em ra
-Cô: Ngoan
Cô xoa đầu tóc rồi xù của nó như một chú cún con. Bộ dạng mới tỉnh dậy của nó thật đáng yêu làm cho cô không thể rời tay.Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì nó trong một bộ đồ thể thao thoải mái mà xuất hiện trước bàn ăn. Cô thì đang ngồi vừa check mail vừa xem bản tin tài chính.
-Nó: Hôm nay cô không đi làm sao?
-Cô: Bận nên nghỉ. Cũng không có tiếtLại là dáng vẻ thờ ơ đó cô trả lời nó với một vẻ mặt không cảm xúc. Nó cũng biết mà không hỏi nữa, tiếp tục ăn bữa sáng mà bác quản gia làm cho mình.
-Bác quản gia: Đây là một số điểm du lịch mới nhất hiện nay. Mời cô chủ xem quaNó nhận lấy tập văn kiện của bác quản gia. Sau khi cảm ơn thì lại tiếp tục công việc ăn uống nhưng lại kèm theo lật xem những địa điểm du lịch mà mình sắp đến.
-Cô: Em muốn đi du lịch?
-Nó: Vâng. Dù sao em cũng cần một chút thời gian để suy nghĩ lại một số việcNó chăm chú vừa ăn vừa coi còn chăm chú note lại nơi này có địa điểm nào đặc sắc chỗ kia có món ăn nào ngon mà không biết rằng sắc mặt người ngồi bên cạnh thiệt là khó coi. Cô đóng sầm tập tài liệu của nó, ngang ngược tuyên bố.
-Cô: Không cho đi
-Nó: Hể? - Nó khó hiểu nhìn cô, sao lại ngang ngược vậy
-Cô: Thời gian này tôi hơi bận. Em chờ dịp khác đi
-Nó: Thì em đi một mình vẫn bình thường màNó ngơ ngác hỏi cô làm cho cô muốn cốc vào cái đầu ngu ngốc ấy. Rõ ràng là cô đã nói như vậy rồi mà vẫn cố tình không chịu hiểu.
-Cô: Nói chung là không được đi.
-Nó: Hể? Tại sao?
-Cô: Em còn yếu môn của tôi lắm. Nhân lúc bị cho nghỉ học thì rèn luyện thêm đi.Vừa nghe cô nói nó như bị sét đánh ngang tai. Đã được nghỉ học mà không thể đi du lịch đã vậy còn phải ở nhà làm bài tập. Rõ ràng học lực của nó ở môn của cô đâu có thấp đâu. Cũng dạng khá khá chớ bộ.
-Nó: Nhưng...nhưng
-Cô: Không có nhưng nhị gì cả. Bắt đầu từ tối nay tôi sẽ phụ đạo cho em.
-Nó: Vậy còn chuyến du lịch của em?
-Cô: Khi nào tôi cảm thấy em đã đạt yêu cầu thì sẽ cho em đi
Nó không cam tâm mà nhìn cô, biết vậy nó đã âm thầm giấu diếm rồi đi một mình.
- "Sao mình có cảm giác như là mụ dì ghẻ và nàng tấm vậy nè. Ahiuhiu, chuyến du lịch của tui"
Nhìn mặt nó mếu mếu sắp khóc vì đau khổ bị vụt mất chuyến du lịch thì cô cảm thấy rất đáng yêu. Không ngờ rằng nhóc nhà mình có thể có những biểu cảm phong phú như vậy. Không phải cô không muốn cho nó đi mà vì cô sợ nó đi rồi, ra thế giới bên ngoài nhiều cô gái xinh đẹp, nhiều hoa thơm của lạ nó sẽ bị siêu lòng và sẽ không cần cô nữa. Nó còn nói rằng nó sẽ suy nghĩ về một số chuyện nên cô lo sợ nó sẽ một đi không trở lại nên cô nhất quyết không cho nó đi một mình, khi nào sắp xếp được công việc cô sẽ đi với nó.
-Cô: Lo mà ăn đi. Em gầy lắm rồi đó. Còn tập này thì tôi sẽ tịch thu
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Tình yêu ngang trái
RomanceLúc em yêu cô thì cô lại lạnh lùng không chấp nhận, khi trái tim em đã chết thì cô lại trách em quá vô tâm. Nếu lúc trước không phải em cố chấp thì hôm nay chúng ta đã tốt hơn. #Mình đã trở lại rồi đây. Truyện có một số yếu tố do mình tưởng tượng ra...