.7

113 6 8
                                    


-ăn nhiều vào nhé, taehyung.
alex cười, rót thêm một ít rượu vang đỏ vào ly của chàng.
-taehyung có thể uống rượu không?

-không, em không biết.
taehyung lắc đầu từ chối.

-em uống nước cam nhé?
alex đi tới tủ lạnh và lấy từ trong đó một hộp nước ép cam tới bàn.

-cảm ơn anh.
taehyung cười, và một lần nữa, alex mê muội nó mất rồi.

có lẽ quá sớm vào lúc này khi ra tay, nhưng nếu không sẽ còn cơ hội nào nữa chứ? là alex đã bỏ thuốc vào ly nước mà taehyung uống.



tối hôm đó yoongi đã thấy rất rất không ổn, alex không đơn giản như vẻ bề ngoài, anh thấy lúc gặp taehyung ánh mắt của alex chỉ đặt trên taehyung. rõ ràng là không ổn một chút nào.




taehyung ăn xong được vài phút, đang cùng alex chăm chăm vào màn hình máy tính và xem xét tài liệu học tập, liền cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người nóng lên.

-em nóng sao taehyung?
alex đặt tay lên trán taehyung.
-anh đã bật điều hoà thấp lắm rồi đấy.

-em.. ummm.. nóng lắm..
taehyung buồn bực muốn cởi phăng mọi thứ trên người mình xuống. cậu cởi chiếc áo khoác xuống, chiếc áo thun trắng bên trong cổ hơi rộng, trễ sâu xuống làm lộ lớp xương quai xanh. alex thật sự đã bộc lộ bản chất rồi.




'làm sao mà không bắt máy chứ?'
yoongi nằm đó mà lòng cứ không yên, biết là đang nửa đêm, có thể taehyung đang ngủ mà không bắt máy, nhưng đã gọi nhiều cuộc như vậy vẫn không tỉnh dậy sao?






-yoongi.. a.. đừng, em nóng..
taehyung nhắm chặt mắt và mê man, tác dụng của thuốc làm cậu mụ mị đầu óc và chẳng biết bản thân đang ở đâu và làm gì nữa.

'yoongi, cứ mãi kêu tên yoongi?'
alex đang cởi từng chiếc cúc trên quần taehyung, khựng lại vì lời taehyung nói, một tiếng yoongi, hai tiếng cũng yoongi, thật rất mất hứng.

-taehyung.
alex to giọng gọi.

-gì thế.. yoongi.. đừng đứng đó nữa, qua đây..

-anh là alex.

-đừng đùa nữa yoongi.. qua đây..
taehyung mắt vẫn nhắm ngồi dậy đi về phía alex đang đứng.

-taehyung, anh là alex.

-yoongi.. em mệt.. nóng.. đừng đùa.. lại đây..
taehyung kéo áo alex để chàng ta ngã nhào lên giường, đè lên người cậu.

alex có lẽ thấy không thoải mái khi taehyung cứ luôn miệng gọi yoongi, nhưng thì sao cơ chứ, hoàn cảnh quá hợp, chẳng cần phải chần chừ gì nữa cả..






-yoongi.. em đau.. đừng..

-yoongi.. đừng..






yoongi chợt thức giấc giữa đêm, mồ hôi lạnh úa ra từ trên trán.

anh đi sang phòng bác, đặt một tờ note và thu dọn thật nhanh để đón chuyến buýt đầu tiên lên trung tâm new york, bốn giờ sáng.

thật may là trước khi đi taehyung đã để lại địa chỉ nhà cậu và cả nhà của alex.




yoongi lên tới nơi cũng đã hơn năm giờ ba mươi, đến trước nhà taehyung gõ cửa mãi thì chẳng thấy ai, gọi điện vào số của taehyung được lần một thì chuông reo nhưng không bắt, những lần sau đã tắt nguồn.

dạy emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ