Sáng sớm hôm sau
Triệu Mạn Di vẫn như cũ sớm tỉnh dậy, quay sang nhìn người đang vùi vào trong ngực mình ngủ cô khẽ cười. Hôn nhẹ lên trán Cố Hoài . Bất chợt Cố Hoài mở mắt nàng như một đứa trẻ đưa tay lên dụi dụi hai mắt
"Tỉnh?" Nụ cười của Triệu Mạn Di sớm thu lại nhưng ánh mắt vẫn chứa ý cười hỏi nàng.
"Ân"
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ không hề chói, nhưng khi rọi vào làn da Cố Hoài , Triệu Mạn Di lại thấy vô cùng chói mắt. Nàng có làn da trắng nõn mịn màng, khiến cô không thể rời mắt. Bầu ngực đẫy đà thấp thoáng sau tấm chăn làm Triệu Mạn Di lại rạo rực.
" Chị muốn ăn em bảo bối" Triệu Mạn Di liếm môi sau đó liền đè Cố Hoài . Trong căn phòng tổng thống, hơi thở dồn dập, tiếng rên rỉ, tạo nên một không gian mờ ám, đầy dục tình.
" Chúng ta đi tắm" Triệu Mạn Di nâng người Cố Hoài lên,nàng thật nhẹ không cần mất sức đã có thể mang lên. Cố Hoài mệt mỏi tựa đầu vào ngực cô nhắm mắt lại. Vặn nước,dòng nước ấm áp bao lấy cả hai. Cố Hoài không dám nhìn cơ thể Triệu Mạn Di ,cơ thể cô quá đẹp quá nóng bỏng. Triệu Mạn Di nhìn thấy biểu hiện e thẹn đó nâng cằm nàng lên cười tà
" Bảo bối em như vậy chỉ khiến dục vọng chị càng thêm mãnh liệt đấy"
Cố Hoài mìm môi mặt đỏ ửng,nhất là khoảnh khắc chạm vào ánh mắt thâm thúy của đối phương nàng không kìm được mà rướn người hôn cô. Ngọn lửa trong lòng Triệu Mạn Di mới dịu xuống lại bùng lên dữ dội. Triệu Mạn Di điều chỉnh nàng quay lưng lại, dùng lưỡi khơi mào dục vọng trong Cố Hoài ,nơi đó không ngừng tiết ra xuân thủy, Cố Hoài khẽ run lên.
Thấy vậy, cô ngửa đầu nhìn nàng. Khi Cố Hoài không hiểu sao thì Triệu Mạn Di đã nhét 2 ngón tay vào bên trong nàng, nhẹ nhàng dao động.
"A..."- chỉ còn lại tiếng rên rỉ kiều mị của Cố Hoài. Nàng chưa bao giờ trải qua kích tình mạnh như vậy, thầm trấn tĩnh chính mình. Nàng cũng chủ động vặn vẹo thân mình để Triệu Mạn Di dễ dàng thâm nhập sâu hơn.
"Em thật giỏi, bảo bối...em ướt như vậy, muốn chị đến vậy sao?"
Bàn tay kia của Triệu Mạn Di hướng lên phía trước, xoa bóp bầu vú săn chắc đẫy đà. Cô trêu đùa nụ hoa trên đó làm Cố Hoài không ngừng rên rỉ. Cao trào thật nhanh liền tới
" Tôi đi gọi điện thoại" Triệu Mạn Di hôn nhẹ vào trán nàng rồi khoác khăn tắm đi ra ngoài. Mí mắt Cố Hoài nặng trĩu nàng nặng nề nhắm mắt ngủ thiếp đi. Triệu Mạn Di mặt quần áo xong xuôi cầm áo choàng bông đi vào phòng tắm .
"Thuốc ngủ thật công hiệu."- Triẹu Mạn Di lầm bầm, đêm qua cô đã đặt sẵn một ly nước trái cây trên bàn, Cố Hoài đã sớm uống, thuốc ngủ sẽ phát tác sau 8 tiếng. chỉ có cách đó, cô mới dễ dàng đi mà không để lộ thân phận.
Ôm nữ nhân đang ngủ say ra khỏi bồn tắm cẩn thẩn khoác áo cho nàng. Triệu Mạn Di để nàng ngay ngắn lên giường để lại một tờ giấy mới yên tâm rời đi.
Bên ngoài đã có ba vệ sĩ áo đen, hai người hôm qua đứng ở đó.
"Chào Triệu tổng."- ba người cúi xuống chào Triệu Mạn Di, trước giờ, họ đều rất biết lễ nghi.
"Được."- Triệu Mạn Di chỉ vào bên trong.
- "khi nào tỉnh, đưa cô ấy xuống dưới."
Ba trong hai người vội gật đầu, còn lại một người, đứng đó run rẩy nhìn Triệu Mạn Di.
"Chuyện gì sao?"- cô bất ngờ vì hành động của anh ta.
Người này run rẩy, nhìn Triệu Mạn Di không chớp mắt, trán đổ mồ hôi lạnh.
"Thưa Triệu tổng, thật ra, hôm qua người con trai kia gọi điện báo là cậu ta không thể tới được, nhà cậu ta có chuyện đột xuất."
Triệu Mạn Di khẽ giật mình.
"Vậy người trong kia?"- cô thấy khuôn mặt Cố Hoài khá quen nhưng lại không nhớ ra là ai.
Người này run rẩy, rõ ràng có máy lạnh nhưng sao hắn không ngừng chảy mồ hôi.
"Tôi không rõ, có thể cô ấy đi nhầm, hoặc thế nào đó."
Triệu Mạn Di giọng lạnh tanh.
"Tìm hiểu thân thế. Không được tiết lộ về tôi dù cô ấy có hỏi."
"Vâng, vâng."- người này sau khi Triệu Mạn Di đi thì như thoát được cả gánh nặng trong lòng. Vội thở hắt ra. Mỗi lần đứng cạnh Triệu Mạn Di luôn làm cho mọi người cảm thấy như đang đứng trước vành móng ngựa bằng băng lạnh ngắt.
Thật đáng sợ.
Tới Triệu thị, Triệu Mạn Di đi lên bằng thang máy riêng dưới gara, không ai có thể nhìn thấy. Cô đã quen với việc này, trở thành nhân vật bí ẩn trong mắt mọi người. Cô làm vậy một phần cũng vì Triệu thị, nếu là nam nhân, 23 tuổi tiếp quản tập đoàn là chuyện bình thường. Nhưng cô là một nữ nhân, nếu để lộ, chắc chắn sức ép dư luận là không nhỏ, nó sẽ gây ảnh hưởng tới việc tiếp quản tập đoàn.
Bên cạnh cô luôn là Dương Nhậm Vũ, anh là thư kí kiêm trợ lí của cô, mỗi cuộc họp luôn là anh xuất hiện. Triệu Mạn Di có nhiều người theo đuổi, những anh chàng trong công ty liên tục gửi hoa, thư cùng quà cho cô. Triệu Mạn Di chỉ nhận hoa, còn thư và quà thì gửi về chính chủ. Nhận hoa chỉ là một phần theo phép lịch sự, sau đó, cô chỉ nhắm vào đúng một nơi: "thùng rác" khiến Dương Nhậm Vũ thỉnh thoảng nói cô quá vô tâm. Cô chỉ mỉm cười.
Cô quyết định điều hành tập đoàn được năm năm sẽ ra mắt báo giới. Nhưng giờ, ông nội muốn cô kết hôn, chẳng hóa ra muốn cô mở họp báo và tiết lộ thân phận sao?
Nhưng cô đã khéo léo nơi thời gian, và ông nội cho cô thời hạn một năm.
Một năm để tự tìm người thích hợp, nếu không tìm được, hôn nhân của Triệu Mạn Di cô sẽ theo sự sắp xếp của gia đình.
Một ngày làm việc hơi có chút căng thẳng, cô nghĩ đến người triền miên trên giường hôm qua. Cô ta là ai?
Lại nói tới Cố Hoài , vừa tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường, nữ nhân kia thì không thấy đâu, nàng còn chưa trả tiền cho cô mà.
Nàng nhìn vết hồng trên ga giường trắng tinh mặt liền đỏ lựng. Hai người các nàng từ hôm qua đến nay quả thực điên cuồng,eo nàng cơ hồ muốn gãy ra,hạ thân đau rát khó chịu. Trên bàn có một chiếc hộp .. Là y phục kích cỡ ba vòng không sai so với nàng còn có một mảnh giấy kèm theo.
"Bảo bối cảm ơn cưng,hi vọng hai ta sớm gặp lại"
Cố Hoài mặc quần áo đi ra bên ngoài, hai vệ sĩ áo đen hôm qua cúi chào Cố Hoài, còn đưa nàng xuống tận nhà xe.
Cố Hoài băn khoăn, chẳng lẽ khách sạn này có lệ phòng tổng thống phải có người canh giữ sao? Nhưng phòng tổng thống thường chỉ để cho chủ khách sạn ở thôi chứ? Hay trong khách sạn này có hai phòng tổng thống? nếu vậy thì thật khổ cho lũ bạn của nàng rồi.
Đến công ty mọi người một câu "Cố tổng" hai câu "Cố tổng" Cố Hoài chỉ lãnh đạm gật đầu,từ khi tiếp nhận công ty Cố Hoài đã phải tự tạo cho bản thân một vỏ bọc bên ngoài. Tuổi còn quá trẻ 24 tuổi tiếp nhận tập đoàn,những lão già lúc đầu còn kịch liệt phản đối. Cố Hoài lúc đó chỉ cười rồi đào thải những kẻ không đáng tin khiến hội đồng quản trị vô cùng phẫn nộ. Nhưng qua gần một năm họ chỉ biết im lặng ngồi đếm tiền. Đồng thời Cố Hoài cũng ngấm ngầm thu mua cổ phiếu với 20% do ông bà nội chuyển cho cộng với 14% nàng thu mua được Cố Hoài trở thành cổ đông lớn nhất địa vị lại càng thêm vững chắc. Nàng so với tổng tài Triệu thị luôn được đưa lên bàn cân. Nam nhân si mê nàng,nữ nhân lấy nàng làm tấm gương bởi câu nói gây sốc của nàng:" Là phụ nữ cần phải có nhiều tiền để nam nhân không thể coi thường và có thể phòng ngừa trường hợp xấu lấy tiền ra mà đập chết chúng"
Chợt điện thoại rung lên Cố Hoài nhấn núi nhận:
" Cố Hoài hôm qua vui chứ?"
Đầu giây bên kia tò mò hỏi mà không biết đêm qua nhờ tiếng ồn ào họ đã gây ra hiểu lầm tai hại. Cố Hoài nhớ đến nữ nhân kia đỏ mặt
" Ân rất tốt"
"Ha ha vậy là được rồi"
Cố Hoài không thèm để ý đầu giây bên kia lảm nhảm gì liền cúp máy. Trợ lí của nàng mang lên một tập văn kiện
"Cố Tổng, cô xem đi, đây là mấy bản kế hoạch và hợp đồng theo ý cô, tôi đã chuẩn bị xong. Nhưng cô chắc chứ? Vì nghe nói nữ tổng giám đốc bí ẩn của Triệu thị rất khó chiều, cô ta sẵn sàng quăng tiền đi chứ không thèm thu lại mấy đồng tiền không đáng đâu. Tập đoàn Võ thị đề ra mức giá rất cao, bình thường nếu chỉ hợp tác theo kiểu một chút, Triệu thị chỉ nhận được 20% vì hợp tác không đáng kể, nhưng đằng này, Võ thị lại trả cho Triệu thị 50%, theo kiểu hợp tác song phương ấy. Lãi nhiều như thế mà Triệu thị còn không đồng ý."
- Trợ lí khó chịu kể lể- "Tuy một phần là do Võ thị mới thành lập, nhưng nghe nói cô ta không thích lũ ngựa non háu đá. Nếu hợp tác không thành công, chẳng phải Triệu thị phí công vô ích hay sao?"
Cố Hoài gật đầu, cầm mấy bản kế hoạch lên.
"Tôi biết, nhưng cậu nên nghĩ cho kĩ. Chúng ta là Cố thị, thành lập cũng cùng thời với Triệu thị, chúng ta và Triệu thị tuy tương đương nhau là bất động sản và đa lĩnh vực nhưng mới chỉ hợp tác giữa các công ty con với nhau, cũng có thể coi là có hợp tác. Hơn nữa, dự án của chúng ta yêu cầu hợp tác song phương, hai bên cùng có lợi. Lại là dự án lớn, thu nhập cũng cao, hai tập đoàn Cố thị và Triệu thị gặp nhau chẳng phải trở thành cá gặp nước sao? Chẳng những đem về lợi nhuận cao mà còn tăng cổ phần cổ phiếu."
- Cố Hoài vỗ vai Trợ lí- " Yên tâm, tôi đã nghĩ kĩ rồi. Vả lại, tôi rất tốt chuyện đàm phán. Lần này tôi sẽ đích thân đi. Dự án nhỏ thì có thể Triệu tổng chỉ đứng sau chỉ đạo, còn đây là dự án lớn, chắc chắn cô ấy sẽ tiếp chuyện chúng ta."
Nghe danh nữ tổng giám đốc Triệu thị đã lâu, Cố Hoài không khỏi tò mò. Một nữ tổng được bao trong bức màn tối đen liệu bao giờ xuất hiện? Kể cả những người trong Triệu thị cũng khó mà gặp được, những quan chức cấp cao trong tập đoàn cũng chỉ may mắn được nói chuyện với tổng giám đốc qua màn hình tối đen.
"Cố tổng, tôi nghe nói không khí trong phòng họp và đàm phán bên đó không khác gì ngục Diêm La đâu."- Trợ lí khẽ rùng mình- "Nghe nói bên đó có cô giám đốc nhân sự do quá sợ hãi vì độ lạnh trong giọng nói của Triệu tổng ở đó mà ngất cả ra đấy. Vị nữ tổng giám đốc kia quả rất đáng sợ và bí ẩn, chả ai nhìn được cô ta dù chỉ là một ngón tay."
Cố Hoài giương mi, đứng dậy đi ra chỗ cửa kính nhìn xuống dưới. Hôm nay thật rất đông, nàng nhớ lại nữ nhân đêm qua, có phần lành lạnh giống với nữ tổng giám đốc kia. Rồi nàng lại lắc đầu kêu thầm không thể. Vị tổng giám đốc kia quá kín tiếng, chắc chắn không thể sống buông thả như nữ nhân kia.
"Tôi đã quyết, lịch đã hẹn từ tuần trước, sáng mai chúng ta sẽ tới đó."
Không làm cách nào khuyên nổi Cố Hoài. Trợ lí cũng đi ra ngoài luôn. Ngày mai sẽ vô cùng khó khăn đây. Bất quá hai nữ tổng giám đốc huyền thoại gặp nhau sẽ như thế nào đây???
YOU ARE READING
[BHTT] Chồng em là tổng tài
RomanceTruyện này là mình lấy ở trên web về do lần trước mình đọc là tên nhân vật là Triệu Mạn Di và Cố Hoài nên mình muốn sửa lại tên còn cốt truyện không thay đổi chữ nào cả